Cố Sâm xuất hiện vào lúc Kiều Nặc khó khăn nhất, không tiếc công sức khai thác tài năng của cậu, vì để lăng xê cậu mà không tiếc bỏ hết cả gia tài vào, nhận định Kiều Nặc nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ.

Cũng chính vì sự tin tưởng và kiên trì đặt cược tất cả này của anh ta, khiến Kiều Nặc một người tài năng nhưng chưa gặp thời đã vô cùng cảm động, có lúc đã xem anh ta như cha mẹ tái sinh.

Sau khi nổi tiếng càng không tiếc công sức báo đáp anh ta, tin tưởng đến mức giao hết toàn bộ tài sản cho đối phương quản lý, không bao giờ hỏi han.

Tuy nhiên, khi Kiều Nặc bị anti fan tấn công, rơi vào sự nghi ngờ bản thân, anh ta không những không an ủi, ngược lại còn dùng đủ chiêu trò thao túng tâm lý nói Kiều Nặc không biết khéo léo trong giao tiếp xã hội, chỉ làm theo ý mình, không biết giả vờ đáng thương để thu hút sự đồng cảm, tự cao tự đại nên mới đi đến ngày hôm nay.

Anh ta luôn giúp cậu thu dọn tàn cuộc, cậu không những không cảm kích mà còn quay lại tự oán trách mình, căn bản không xứng đáng với tấm lòng của anh ta.

Sự chỉ trích và thất vọng đã chôn vùi cảm giác tội lỗi nặng nề trong lòng Kiều Nặc, đến nỗi khi Cố Sâm cuỗm tiền bỏ trốn, phòng tuyến tâm lý của Kiều Nặc hoàn toàn sụp đổ.

Bị người mình tin tưởng nhất vứt bỏ, ai cũng sẽ tuyệt vọng, đừng nói đến Kiều Nặc vì theo đuổi ước mơ mà bỏ mặc gia đình, biến mình thành kẻ ác bị mọi người xa lánh.

Đợi đến khi cậu hối hận thì tất cả đều đã quá muộn, ngoài tuyệt vọng thì chỉ còn lại sự tự trách và chán ghét vô biên.

Tự sát, chính là sự giải thoát và chuộc tội mà cậu tự dành cho mình.

Nhưng Kiều Nặc không biết rằng phần lớn những tin đồn tiêu cực về cậu đều xuất phát từ tay Cố Sâm, anh ta lấy danh nghĩa duy trì độ hot, một mặt tung ra những tin tiêu cực, một mặt giúp cậu thu dọn tàn cuộc, không lúc nào không kể công với Kiều Nặc, nhấn mạnh rằng không có anh ta thì cậu không là gì cả, dùng cách này để hoàn toàn khống chế Kiều Nặc, khiến cậu dựa dẫm và tin tưởng tuyệt đối.

Có thể nói là cắn vào tủy xương của cậu mà hút máu, đợi đến khi giá trị của Kiều Nặc bị vắt kiệt, thì cuỗm tài sản của cậu mà vui vẻ, ung dung tự tại.

Kiều Nhất nhìn thẳng Cố Sâm qua hình ảnh phản chiếu trong gương, kẻ thắng cuộc lớn nhất trông có vẻ thật thà vô hại, giữa lông mày mang theo chút nịnh nọt.

Phát hiện đối phương đang nhìn thẳng vào mình, Cố Sâm ngược lại cảm thấy vừa rồi mình nhìn lén trông vừa ngốc vừa đường đột.

Anh ta ngượng ngùng nở một nụ cười, chỉ vào số tầng thang máy nói: “Còn năm tầng nữa là tới rồi.”

Kiều Nhất không thu hồi tầm mắt, ngược lại tháo kính râm xuống, quay đầu nhìn anh ta.

Ánh mắt trực diện của cô khiến Cố Sâm cảm thấy hoảng hốt không lý do, dường như ánh mắt ấy đến từ máy X-quang, sẽ dò xét tất cả tâm tư của anh ta không chút che giấu.

Anh ta cố gắng đè nén sự hoảng loạn trong lòng, cười sờ mặt: “Trên mặt tôi có gì sao?”

Kiều Nhất cười nhạt nói: “Anh trông rất dễ gần, những năm qua nhờ có anh chăm sóc cho A Nặc.”

“Cô quá lời rồi, Kiều Nặc tài hoa hơn người không nên bị chôn vùi, giữa chúng tôi cũng coi như là đôi bên cùng có lợi thôi.”

Cố Sâm biết, đối với người thông minh như vậy, nói thẳng ra là câu trả lời tốt nhất.

Kiều Nhất nhẹ nhàng nhai nuốt bốn chữ "đôi bên có lợi", ánh mắt như cười như không vẫn rơi trên mặt Cố Sâm.

“Theo tôi được biết, A Nặc từ ngày debut đã luôn bị tin đồn tiêu cực bủa vây, theo lý mà nói rất khó mà nổi tiếng mới phải, chắc hẳn anh Cố đã tốn không ít tâm tư, mới bảo vệ A Nặc đến được vị trí ngày hôm nay, tôi nên cảm ơn anh mới phải.”

“Không dám, không dám, thực ra tin đồn tiêu cực này lợi và hại mỗi thứ chiếm một nửa, trong giới giải trí thay đổi từng ngày, điều đáng sợ nhất chính là không có ai biết đến, nghệ sĩ tăng độ phủ sóng đúng lúc sẽ giúp củng cố địa vị và tài nguyên.”

Kiều Nhất hiểu rõ gật đầu: “Nói cách khác, bất kể là tin tiêu cực hay tin tích cực, miễn là tạo ra chủ đề thì đều là tin tốt, có thể hiểu như vậy không?”

Cố Sâm gật đầu: “Là đạo lý đó.”

Những lời này dù đặt ở đâu cũng có thể tự biện minh được, anh ta căn bản không sợ sự nghi ngờ của một người ngoài ngành.

Kiều Nhất tổng kết: “Vậy nên, chỉ cần có chủ đề, thì có thể tùy ý bôi nhọ?”

Cố Sâm ngẩn người, có chút không theo kịp mạch suy nghĩ của cô: “Cái này...”

“Được, tôi hiểu rồi.”

"..." Tôi nói gì mà cô đã hiểu rồi?

Không phải, cô gật đầu là có ý gì vậy?!

Sao đột nhiên cô lại cười với tôi vậy, đáng sợ quá đi QAQ.

…….

Cố Sâm mang theo một trái tim thấp thỏm, dẫn theo Kiều Nhất đi về phía phòng nghỉ của Kiều Nặc.

Anh ta luôn cảm thấy đối phương có ẩn ý trong lời nói, ánh mắt nhìn anh ta cũng mang theo sự tinh ranh nhìn thấu tất cả.

Nhưng khi anh ta nhìn lại vào mắt cô để cố gắng xác nhận, cô lại khôi phục vẻ bình tĩnh như thường.

Cứ như những lời nói trong thang máy chỉ là chuyện phiếm.

Cố Sâm quyết định quan sát trước rồi mới nghĩ cách đối phó.

Khi Kiều Nhất xuất hiện trong tầm mắt Kiều Nặc, Kiều Nặc đang chuẩn bị đưa Sở Vi Nhu về nhà, hai nhóm người gặp nhau ở cửa thang máy.

Nụ cười nhạt mà Kiều Nặc dành cho Sở Vi Nhu, khi nhìn thấy chị ruột của mình đứng cách đó một cánh tay lập tức biến thành kinh ngạc, con ngươi co rút mạnh, cơ thể cứng đờ như hóa đá tại chỗ.

Trong ba ngày sau khi cúp điện thoại, mỗi đêm cậu đều ngủ không yên, thứ cảm xúc phức tạp vừa mong chờ vừa hoảng sợ cứ giằng xé cậu.

Đợi đến khi cậu khó khăn lắm mới đè nén được sự mong chờ vô vọng đó vào ngày thứ ba, sự chất vấn của Cố Sâm lại đẩy cậu xuống vực sâu.

Đối phương dùng sự thật nói cho cậu biết, chị gái cậu thật sự sẽ đến, không phải là nói đùa.

Sự thật thì không thể tránh được, vậy thì ngoài việc chấp nhận ra, cậu còn có thể làm gì khác?

Kiều Nhất cố chấp đến mức nào, cậu là người có tiếng nói nhất.

Nhưng khi cô thật sự xuất hiện trước mặt mình, ngay trong tầm tay thì cậu mới giật mình nhận ra, mình vẫn đánh giá thấp sự quyết đoán của Kiều Nhất, cũng như sức răn đe của lời cảnh cáo đó.

Sở Vi Nhu nhìn người phụ nữ trước mắt, ăn mặc giản dị nhưng toát ra khí chất mạnh mẽ, cũng ngây người tại chỗ.

Vốn tưởng rằng đối phương là một lãnh đạo cấp cao của công ty nào đó mà Từ tổng hẹn gặp, nhưng khi nhìn thấy Cố Sâm phía sau cô, một dự cảm chẳng lành bỗng ập đến.

Khi cô ta theo bản năng nhìn về phía Kiều Nặc, vẻ mặt ngây ngốc kinh ngạc của đối phương lập tức khẳng định suy đoán của cô ta.

Cô chính là chị gái của Kiều Nặc... Người nội trợ bị lạc nhịp nghiêm trọng với xã hội trong lời cậu nói.

Đáng ghét, Kiều Nặc lại lừa cô ta!

Người phụ nữ trước mắt, bất kể là về trang phục hay khí chất đều không hề liên quan đến người nội trợ mà Kiều Nặc nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play