Mùa đông lạnh thấu và tàn úa, tuyết trắng dày đặc phủ khắp cành cây, mềm mại bay lượn, lặng lẽ đáp xuống chân trời, chất đầy lên khung cửa sổ căn hộ.
Nước trong bồn tắm róc rách chảy, ngập qua xương vai Lương Tuệ, dòng nước nặng nề như nghẹn lại nơi cổ họng. Ánh mắt cô dừng lại nơi khung cửa sổ — không gần, không xa — lúc thì tập trung, lúc lại mơ hồ tan rã. Dưới mí mắt là một màn sương mỏng lay động, cảm giác tê dại vô hình đè nặng trong lồng ngực.
Thời gian dường như mờ nhòe, cô hoảng hốt nghe thấy tiếng động ngoài phòng khách, không rõ Trần Ký Bạch đang làm gì, nửa bên mặt lại đỏ bừng, nóng ran lên, như thể cảm giác râm ran vẫn còn bám víu đâu đó trên da thịt.
Cô ôm lấy ngực thở dồn dập, hoảng hốt nhìn chằm chằm về phía cánh cửa.
Tiếng xoay khóa vang lên, cô vội co chân, lấy tay che mặt, cơ thể rụt xuống nước thêm một chút.
“Cô bé, quần áo cô để ở đây nhé.”
Lương Tuệ nghe thấy giọng nhẹ nhàng của dì giúp việc, nhưng vẫn xấu hổ đến không dám ngẩng đầu, chỉ ú ớ đáp khẽ một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT