Một đêm không về, lại gây ra một màn công khai như thế, vậy mà điện thoại của Lương Tuệ chẳng vang lên lần nào. Lúc mơ màng tỉnh dậy, cô còn tưởng do bị anh dày vò quá mức nên ngủ say đến mức chẳng nghe thấy chuông. Mở màn hình ra mới phát hiện là Trần Ký Bạch đã tắt âm từ trước.
Cô ngủ thẳng đến gần trưa. Rèm cửa trong phòng anh làm bằng chất liệu đặc biệt, kéo kín vào thì gần như chẳng thấy chút ánh sáng nào, thành ra càng chẳng có khái niệm về thời gian.
Cơn lơ mơ lúc sắp tỉnh bị một loạt tin nhắn trên màn hình khóa làm cho tỉnh hẳn. Lương Tuệ vừa bóp cổ vừa lồm cồm bò dậy, cảm giác như hôm qua bị Trần Ký Bạch lôi đi kéo giãn cơ suốt cả đêm. Vừa nghĩ vậy thì lại thấy tin nhắn của chị gái.
Rõ ràng Lương Phạm Hy cũng đã quá quen với cái kiểu “dẫn người đi” của Trần Ký Bạch rồi, chỉ đơn giản hỏi cô có muốn đến tiệm ăn trưa không.
Nghĩ một lát, cô quyết định đi giải thích với hai người kia về chuyện xảy ra ngày hôm qua trước đã.
Chắc hai cô bạn kia đã tốn cả đêm để phân tích đủ kiểu mà vẫn không hiểu nổi. Từ lúc Lương Tuệ về nước, mỗi lần nhắc đến Trần Ký Bạch họ đều dè dặt hết mức, vậy mà mới quay đi quay lại, hai người kia đã “nối lại tình xưa” rồi.
Kết luận sau một đêm vắt óc suy nghĩ của họ là — Trần Ký Bạch lại giở chiêu cũ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT