Tại Câu lạc bộ Phong Hoa.

Sau khi Đường Mục Châu trở về ký túc xá, anh lấy mũ giáp ra đăng nhập vào thế giới Tinh Thẻ.

Trước mặt anh hiện ra hai nhân vật. Nhân vật đầu tiên có ID là “Đường”, dung mạo vô cùng giống với Đường Mục Châu ngoài đời thật, đeo một chiếc mặt nạ bạc. Đây là nhân vật anh tạo ra sáu năm trước khi mới vào game, cũng chính nhân vật này đã giúp anh tạo dựng danh tiếng ở Chợ Đen, trở thành một tuyển thủ chuyên sáng tạo thẻ bài của liên minh chuyên nghiệp.

Nhân vật thứ hai là hình tượng nam giới trưởng thành số 1 mặc định của hệ thống, một gương mặt người qua đường gần như đã trở nên đại trà trong game, ID là “7456789”, một dãy số ngẫu nhiên, vừa nhìn đã biết là tài khoản phụ. Nhiệm vụ thu thập mảnh vỡ mà anh đăng trong game chính là dùng tài khoản phụ này. Mỗi lần nghiên cứu ra thẻ mới, anh đều sẽ chuyển cho tài khoản phụ mang vào đấu trường thực chiến để kiểm tra chỉ số của thẻ bài.

Đường Mục Châu chọn tài khoản phụ để vào game, dịch chuyển đến Chợ Đen của hành tinh thương mại.

Hồng Chúc đang bày sạp tìm người, vừa quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy một ID người qua đường trong đám đông, dãy số lộn xộn đó trông đặc biệt quen mắt. Hồng Chúc lập tức bước tới, mở kênh trò chuyện riêng hỏi: “Đường Thần, anh thật sự vào game rồi à?”

“Ừm. Về tác giả của lá bài đó, đã có manh mối gì chưa?”

“Tôi đã phái mấy chục người lùng sục khắp Chợ Đen, thẻ Đại Ngọc vẫn không tìm thấy, mặt sau của các thẻ bài gốc khác cũng không có LOGO ‘Nguyệt Bán’, người đó như thể đột nhiên biến mất vậy…”

“Để tôi đích thân đi tìm thử xem.” Đường Mục Châu xoay người bỏ đi.

Năm đó chính anh cũng ra mắt từ Chợ Đen, nên vô cùng quen thuộc với nơi này.

Các sạp thu mua thẻ bài ở Chợ Đen được chia làm hai loại. Một loại là thương nhân chuyên thu mua thẻ bài gốc để bán lại kiếm lời, những ông chủ này thường sẽ chuyên nghiệp hơn một chút, có thể phân biệt được thẻ tốt và thẻ rác. Loại còn lại là người chơi tự ý bày sạp, chỉ xem mặt thẻ có đẹp hay không, mua thẻ giá rẻ về để sưu tầm.

Một số người chơi theo trường phái giải trí, sưu tầm thẻ, chưa bao giờ đánh đấu trường, cũng không thích nghiên cứu chỉ số thẻ bài, chỉ thích thu thập đủ loại thẻ bài đẹp mắt, lấp đầy các tủ trưng bày trong phòng sách của mình, cảm thấy rất có thành tựu.

Kỹ năng lợi hại như Đại Ngọc Táng Hoa, nếu bị một ông chủ chuyên nghiệp mua được, chắc chắn sẽ xuất hiện ở Nhà Đấu Giá hoặc được mang đến các công hội lớn để đổi lấy một khoản tiền khổng lồ. Nếu cứ tìm mãi không thấy, có lẽ nó đã rơi vào tay những người chơi giải trí thích sưu tầm thẻ bài nhân vật. Những chủ sạp này mua thẻ bài về cũng không nâng cấp bồi dưỡng, chỉ đặt trong tủ trưng bày, lúc nhàm chán thì triệu hồi ra ngắm cho vui.

Đường Mục Châu phát hiện rất nhiều quản lý của các đại công hội như Tài Quyết, Lưu Sương Thành cũng đang dạo quanh Chợ Đen, lựa chọn ở các sạp hàng khác nhau.

Quả nhiên như lời Hồng Chúc nói, Chợ Đen trong game đã loạn hết cả lên.

Năm đó anh cũng vì không hiểu giá cả thị trường, đã bán rẻ mấy lá bài chiến đấu hệ dây leo xuất sắc ở Chợ Đen, làm náo loạn cả Chợ Đen, thu hút sự tìm kiếm của các công hội. Nhiều năm trôi qua, không ngờ cảnh tượng như vậy lại tái diễn – vị tác giả thẻ bài kia quả thực rất giống anh.

Đường Mục Châu khẽ mỉm cười, ung dung xoay người dạo quanh Chợ Đen.

“Ông chủ, có thẻ bài nhân vật nào đáng sưu tầm không, tôi muốn mua giá cao.” Đường Mục Châu lịch sự hỏi.

Đi vòng qua một số sạp mua bán thẻ bài chiến đấu quy mô lớn, Đường Mục Châu chuyên lựa những sạp nhỏ bán thẻ sưu tầm để hỏi thăm. Hỏi liên tiếp hơn mười sạp đều không có kết quả gì. Mãi cho đến khi anh đến trước mặt một cô gái rất dễ thương.

Cô gái nghe câu hỏi này, cười nói: “Tôi có hai lá, nhưng không muốn bán.”

Đường Mục Châu ôn tồn nói: “Tôi rất hứng thú với thẻ nhân vật, bạn có thể lấy thẻ bài bạn sưu tầm ra cho tôi xem được không?”

“Chuyện này… thôi được rồi.” Có lẽ vì thái độ của đối phương quá ôn hòa, cô gái cuối cùng vẫn lấy ra hai lá thẻ nhân vật.

—— Quả nhiên là Lâm Đại Ngọc.

Đường Mục Châu xoay xoay lá bài trong tay, nói: “Tôi rất thích phong cách vẽ của lá bài này, 500 Kim tệ một lá, bán cho tôi được không?”

“Lá bài này rất đẹp, lúc đầu tôi mua về chính là để sưu tầm, không muốn bán đâu.”

“1.000 Kim tệ.”

“…” Mua vào 50, bán ra 1.000, lãi gấp 20 lần. Cô gái kiếm được một món hời lớn, vui mừng khôn xiết, lập tức đưa thẻ bài cho đối phương: “Được, bán cho anh!”

“Cảm ơn.” Đường Mục Châu cất thẻ bài đi, giả vờ tò mò hỏi: “Bạn có nhớ người bán lá bài này cho bạn tên là gì không?”

“Nhớ chứ, một cái tên khá thân thiện, gọi là Chú Béo.”

—— Chú Béo? Thảo nào LOGO lại là “Nguyệt Bán”, chẳng lẽ thật sự là một ông chú béo sao?

Đường Mục Châu cất thẻ bài, chào tạm biệt cô gái, rồi xoay người đến trước sạp hàng của Hồng Chúc, dùng kênh trò chuyện riêng nói: “Tôi mua được hai lá thẻ Đại Ngọc rồi, là do một cô gái mua về sưu tầm. Ngoài ra còn dò hỏi được tên tác giả, gọi là Chú Béo.”

“…” 

Hồng Chúc sững sờ tại chỗ. Cô điều tra cả một buổi chiều mà không tìm ra được thông tin gì về tác giả thẻ bài, kết quả Đường Thần vừa ra tay đã tra được cả tên tác giả, quả không hổ danh là người khởi nghiệp từ Chợ Đen!

Đường Mục Châu tiếp tục dùng giọng nói riêng: “Mau chóng gửi thư liên lạc với Chú Béo, cứ nói chúng ta muốn thu mua số lượng lớn thẻ Đại Ngọc. Ngoài ra, phái người theo dõi sát sao động tĩnh của Nhà Đấu Giá, người này nếu làm ra thẻ mới, biết đâu sẽ mang ra đó bán đấu giá.”

“Vâng… Đường Thần, anh vẫn chưa ngủ sao?”

“Đánh vài trận ở đấu trường rồi ngủ sau.”

Đường Mục Châu buổi chiều dễ buồn ngủ, nhưng buổi tối lại đặc biệt tỉnh táo. Hồng Chúc cũng không muốn khuyên anh nữa, vội vàng đi gửi thư.

Lúc này Tạ Minh Triết đang nằm trên giường, ngủ rất say.

Cậu mơ một giấc mơ đẹp, thấy mình làm ra một lô thẻ bài nhân vật cực phẩm, trở thành nhà chế tạo thẻ được yêu thích nhất trong thế giới Tinh Thẻ. Cậu mang thẻ bài ra Nhà Đấu Giá bán được với giá trên trời, vô số người vây quanh cậu hò hét phấn khích. Tiếng la hét ở buổi đấu giá inh tai nhức óc, ban đầu nghe không rõ, sau đó dần dần nghe rõ hơn——

Béo Thần! Béo Thần! Béo Thần Béo Thần Béo Thần!

“…” 

Tạ Minh Triết giật mình tỉnh giấc.

Sờ lên cơ thể gầy gò của mình, cậu có chút hối hận vì đã đặt cái tên “Chú Béo”. Lỡ như sau này nổi tiếng, chẳng lẽ thật sự sẽ như trong mơ, bị người ta dí theo gọi “Béo Thần” sao?

May mà trong mơ cũng có những cảnh tượng tốt đẹp, ví dụ như thẻ bài của cậu rất được yêu thích.

Cậu sẽ nỗ lực vì mục tiêu đó.

Hiện tại trong tài khoản đã có ba trăm nghìn, đối với cậu, chút tiền lương cày thuê này chẳng đáng là bao, cậu hoàn toàn có thể nghỉ việc, dựa vào việc bán thẻ để làm giàu. Nhưng Tạ Minh Triết không muốn làm như vậy. Chưa kể đến việc vào lúc cậu khó khăn nhất chính là anh Trần đã giúp đỡ cậu, đã ký hợp đồng cày thuê thì cậu nên giữ lời hứa, ít nhất tháng này cậu sẽ kiên trì theo hợp đồng, đợi cô gái xin nghỉ phép đi lấy chồng kia quay lại rồi tính sau.

Hôm nay vừa hay là thứ Bảy, mọi người cùng nhau lên mạng, anh Trần trực tiếp lập đội kéo cả nhóm đến Sao Kim đánh phó bản. Buổi sáng cày liên tục các phó bản ở năm hành tinh tài nguyên Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Sau chuyến đi phó bản này, Tạ Minh Triết mở mang thêm rất nhiều kiến thức, thiết lập của các sinh vật ngũ hành cũng mang lại cho cậu không ít nguồn cảm hứng.

Sau một ngày làm việc, để tránh đau đầu, Tạ Minh Triết lập tức xuống mạng – cậu cần phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, dành cho mình chút thời gian để suy nghĩ kỹ càng.

Cậu mở chiếc máy tính xách tay cũ kỹ, đăng nhập vào trang web chính thức của game 《Bão Tinh Thẻ》.

Trang web được thiết kế rất lộng lẫy, vừa vào đã như lạc vào một vũ trụ sao trời chân thực. Cậu tìm đến mục “Thông Báo” – gần đây toàn là các thông báo liên quan đến giải đấu chuyên nghiệp, mùa giải mới, cùng đủ loại hoạt động, liệt kê dày đặc cả một trang.

Cậu lật về mấy trang trước, quả nhiên nhìn thấy một dòng tin tức được in đậm ghi “Thông Báo Cập Nhật Thường Niên 《Bão Tinh Thẻ》”.

Tin tức được đăng vào ngày 25 tháng 7, cách đây mới chỉ một tuần.

Tạ Minh Triết nhanh chóng lướt đọc thông báo, nắm bắt được thông tin quan trọng về kỹ năng tử vong tức thời.

Thứ nhất, cơ sở dữ liệu kỹ năng thêm “phán quyết tử vong tức thời”, nhưng yêu cầu chế tạo đối với loại thẻ bài này vô cùng nghiêm ngặt – mặt thẻ và thiết lập kỹ năng phải thống nhất, chỉ được mang một kỹ năng tử vong tức thời, chỉ có thể nhắm vào một nhánh nhỏ nào đó của thẻ bài, đồng thời phòng thủ của bản thân phải rất thấp, tiêu diệt đối phương xong thì bản thân cũng sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt theo.

Thứ hai, ở đấu trường chỉ được mang theo một thẻ tử vong tức thời, dùng làm “thẻ chiến thuật” để tạo bất ngờ giành chiến thắng, không được mang nhiều.

Lần này Tạ Minh Triết đã hoàn toàn hiểu rõ, tại sao thẻ Lâm Đại Ngọc của cậu phòng thủ chỉ có 15 điểm.

Vì kỹ năng của Lâm Đại Ngọc quá mạnh, nên phòng thủ bắt buộc phải rất yếu.

Võ Tòng cũng tương tự, vì mang phán quyết tử vong tức thời, nên các thuộc tính như tấn công, phòng thủ chỉ ở mức hạng ba.

Lúc Tạ Minh Triết chế tạo thẻ bài, sức mạnh tinh thần tập trung cao độ vào phân cảnh “chôn” hoa, “đánh” hổ, hai lá bài này vừa hay hoàn toàn phù hợp với thiết lập của cơ sở dữ liệu chính thức, cho nên mới tình cờ xuất hiện phán quyết tử vong tức thời.

Nghĩ thông suốt những điều này, Tạ Minh Triết tiếp tục tìm kiếm thông tin về Liên minh chuyên nghiệp.

Bàng Vũ trước đây có nói, Tài Quyết là một trong “sáu ông lớn” của liên minh, cậu muốn tìm hiểu rõ thực lực thực sự của Tài Quyết.

Do những năm gần đây số lượng tuyển thủ chuyên nghiệp quá đông, các câu lạc bộ lớn nhỏ cũng mọc lên như nấm sau mưa. 

Trong số đó, Câu lạc bộ Phong Hoa, Liên minh Tài Quyết, Ám Dạ Chi Đô, Lưu Sương Thành, Chúng Thần Điện và Quỷ Ngục là sáu câu lạc bộ được thành lập lâu đời nhất, thực lực cũng mạnh nhất, chính là “sáu ông lớn” mà Bàng Vũ đã đề cập, lượng người hâm mộ vô cùng đông đảo. 

Sáu câu lạc bộ này đã đào tạo ra vô số tuyển thủ xuất sắc, phía sau đều có các tập đoàn tài chính lớn chống lưng, thuộc về những câu lạc bộ hạng nhất của liên minh chuyên nghiệp. Các câu lạc bộ hạng hai, hạng ba khác thì nhiều không đếm xuể.

Hội trưởng Huyễn Nguyệt không hề lừa cậu, Tài Quyết quả thực là một câu lạc bộ có thực lực rất đáng gờm. Nhiếp Viễn Đạo, Sơn Lam cũng là những tuyển thủ đại thần đứng trên đỉnh kim tự tháp của liên minh. Đặc biệt là Nhiếp Viễn Đạo, thi đấu từ mùa giải đầu tiên cho đến nay đã gần mười năm, các tuyển thủ đại thần khác gặp anh còn phải gọi một tiếng tiền bối.

Nếu là người bình thường, được một câu lạc bộ hàng đầu trong giới chủ động chìa cành ô liu, chắc chắn sẽ động lòng.

Lúc đó Tạ Minh Triết quả thực cũng đã động lòng, nhưng cuối cùng, lý trí vẫn chiến thắng sự bốc đồng.

Cậu đã từng nghèo khó, trước khi bán bản quyền thẻ Võ Tòng, trong tài khoản của cậu chỉ có 200 Tinh tệ tiền tiết kiệm. Cậu đương nhiên thích tiền, nhưng cậu không phải là kẻ thiển cận – thứ quý giá nhất của cậu chính là sức sáng tạo, trải nghiệm trùng sinh một lần này chính là một “báu vật vô giá”.

Ký hợp đồng làm nhà thiết kế, giao toàn bộ bản quyền thẻ bài cho câu lạc bộ ư? Chỉ có kẻ ngốc mới đồng ý!

Cậu muốn trở thành một nhà thiết kế thẻ bài tự do hơn, thích làm loại thẻ bài nào thì làm loại đó, không bị bất kỳ quy định nào của câu lạc bộ ràng buộc.

Sau này cậu cũng sẽ không bán bản quyền nữa, chỉ bán thẻ bài thôi.

Võ Tòng chỉ khắc chế hổ, giá bản quyền là 300.000.

Đại Ngọc còn khắc chế rộng hơn – các loại hoa cỏ.

Cho dù không bán bản quyền, chỉ riêng việc mang thẻ Đại Ngọc đi bán, một lá chắc chắn cũng có thể bán được với giá không tồi.

Bán rẻ ở Chợ Đen đúng là lỗ nặng rồi, cậu nên mang thẻ Đại Ngọc đến một nơi cao cấp hơn.

—— Nhà Đấu Giá!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play