Sáng sớm hôm sau, Tạ Minh Triết thức dậy lúc bảy giờ, đăng nhập vào game trước cả khi nhóm bạn cày thuê kịp dậy.

Cậu vừa vào game liền đến phòng sách làm một lá thẻ Đại Ngọc phiên bản mới, mang ra Nhà Đấu Giá thử nghiệm thị trường.

Sáng sớm tinh mơ, người chơi trong game không nhiều lắm, ngay cả quảng trường ở Khu vực Sao Bảo Bình cũng trông khá vắng vẻ. Tạ Minh Triết bước vào Nhà Đấu Giá, đi theo bậc thang lên tầng hai, tìm đến “Trung tâm quản lý đấu giá”. 

Sau khi đẩy cửa bước vào, cậu phát hiện cách bài trí ở đây cũng tương tự như phòng giao dịch của ngân hàng, hơn mười quầy phục vụ, nơi có một dãy các cô gái với ngoại hình giống hệt nhau, mặc váy công sở chuyên nghiệp đang ngồi. Đây hẳn là các NPC thông minh do game thiết lập, chuyên cung cấp các dịch vụ liên quan đến đấu giá cho người chơi.

Có vài người chơi dậy sớm đang làm thủ tục ở các quầy. Tạ Minh Triết học theo họ, đi đến một quầy còn trống ngồi xuống. Mỹ nữ NPC ở quầy lập tức mỉm cười nói: “Chào bạn, bạn cần giúp đỡ gì không?”

“Tôi muốn đấu giá lá bài này, xin hỏi thủ tục làm như thế nào?” Tạ Minh Triết lấy thẻ Đại Ngọc của mình ra đưa cho đối phương.

NPC hiển thị một biểu mẫu trên màn hình, nói: “Mời bạn đọc kỹ quy trình đấu giá, nếu có gì không hiểu cứ hỏi tôi.”

Quy trình đấu giá vật phẩm:

Người chơi ký gửi vật phẩm, gian hàng muốn đấu giá tại trung tâm đấu giá, đặt giá khởi điểm và giá giao dịch thấp nhất.

Sau khi hệ thống kiểm duyệt, vật phẩm đấu giá sẽ được đưa vào hàng đợi, hệ thống sẽ thông báo thời gian đấu giá cụ thể.

Nếu giao dịch thành công, Nhà Đấu Giá sẽ thu 10% giá trị giao dịch làm hoa hồng; trong thời gian ký gửi, mỗi ngày sẽ thu thêm 500 Kim tệ phí quản lý.

Những điều khác cậu đều hiểu, chỉ có điều thứ hai khiến Tạ Minh Triết hơi thắc mắc: “Đấu giá còn phải xếp hàng nữa à?”

“Hiện tại số lượng người muốn đấu giá thẻ bài, gian hàng quá đông, mỗi phiên đấu giá đều có giới hạn về thời gian và số lượng, vì vậy cần phải xếp hàng chờ đợi.”

Tạ Minh Triết hiểu ra, gật đầu: “Ồ, vậy thường phải xếp hàng bao lâu?”

“Nếu là thẻ bài thì thường phải đợi ba ngày.”

Tạ Minh Triết hỏi tiếp: “Việc đặt giá có phạm vi tham khảo nào không?”

NPC đáp: “Lá bài này của bạn là thẻ một sao. Giá khởi điểm tham khảo cho thẻ bài một sao khởi đầu là từ 100-500 Kim tệ, giá giao dịch tham khảo tuần trước là từ 1.000-5.000 Kim tệ. Bạn có thể tự đặt giá khởi điểm và giá giao dịch thấp nhất mà mình mong muốn.”

Tạ Minh Triết suy nghĩ một lát, rồi nhập giá vào khung trong suốt hiện ra trước mặt: Giá khởi điểm 3.000 Kim tệ, giá giao dịch thấp nhất 30.000 Kim tệ.

NPC nhắc nhở: “Giá bạn đặt cao hơn nhiều so với giá giao dịch thẻ một sao của hệ thống, thẻ bài có khả năng không bán được, bạn có xác nhận không?”

Tạ Minh Triết không chút do dự nhấn Xác nhận.

Không bán được tức là không có ai mua, cũng chẳng sao cả, cậu chỉ muốn thử xem lá bài này nếu bán riêng lẻ thì kiếm được bao nhiêu tiền.

Bối cảnh văn hóa của thế giới này đã khác so với Trái Đất nơi cậu từng sống, kỹ năng loại “tử vong tức thời” lại vừa mới được thêm vào cơ sở dữ liệu cách đây không lâu, cậu tự tin có thể bán lá Đại Ngọc này với giá cao. Nếu lá này bán chạy, cậu sẽ vẽ thêm vài chục lá nữa, mở một cửa hàng rồi tiếp tục bán.

Mở cửa hàng, đây là ước nguyện thầm kín trong lòng cậu từ lần đầu tiên nhìn thấy các gian hàng được bán đấu giá, có lẽ sẽ sớm thành hiện thực thôi.

Tạ Minh Triết nhanh chóng điền xong biểu mẫu, gửi thẻ bài đi.

“Vui lòng chờ hệ thống kiểm duyệt…”

Tạ Minh Triết đợi một lát, trên màn hình tinh thể lỏng trước mặt hiện ra một dòng chữ: “Thẻ bài [Lâm Đại Ngọc] bạn ký gửi tại Nhà Đấu Giá đã được kiểm duyệt thông qua, đã được đưa vào hàng đợi, dự kiến sẽ được đấu giá vào lúc 20:00 tối thứ Tư tuần sau, ngày 8 tháng 8. Vui lòng xác nhận.”

Sau khi nhấn Xác nhận, Tạ Minh Triết vui vẻ xuống mạng.

Vừa hay anh Trần từ trên lầu đi xuống, thấy Tạ Minh Triết tháo mũ giáp, anh Trần không khỏi ngạc nhiên: “Tiểu Tạ, cậu đăng nhập game sớm vậy làm gì?”

Tạ Minh Triết cười nói: “Em muốn nghiên cứu thêm về game, mới bắt đầu chơi nên còn nhiều thứ không hiểu.”

Anh Trần bước tới vỗ vai cậu, khích lệ: “Không cần vội, cậu mới chơi vài ngày mà đã theo kịp tiến độ của mọi người là giỏi lắm rồi. Rất nhiều người khi điều khiển thẻ bài bảy sao sẽ cảm thấy rất khó khăn, tôi thấy cậu điều khiển Nữ Thần Bão Tố, Nữ Thần Băng Tuyết đều khá dễ dàng.”

Tạ Minh Triết ngẩn người: “Điều khiển thẻ bảy sao khó lắm ạ?” 

Cậu cảm thấy điều khiển thẻ bảy sao rất đã, kỹ năng chỉ đâu đánh đó, vô cùng linh hoạt, cứ ngỡ ai cũng như vậy.

Anh Trần mỉm cười, châm một điếu thuốc, vừa hút vừa nói: “Nếu không thì làm sao có sự khác biệt giữa tuyển thủ chuyên nghiệp và người chơi bình thường? Trò chơi này yêu cầu sức mạnh tinh thần rất cao, thẻ bảy sao rất khó điều khiển, đặc biệt là khi vào trận đấu, thẻ bài nhiều quá sẽ làm rối loạn đầu óc. Cậu có thể dễ dàng điều khiển thẻ bảy sao, đợi một thời gian nữa quen game rồi, cậu có thể thử đánh đấu trường, hoặc tham gia một số giải đấu nghiệp dư, có hứng thú không?”

Tạ Minh Triết gãi gãi sau gáy, cũng không biết lời này của anh Trần là vô tình hay cố ý, cậu đành đáp: “Để sau này tính ạ, em làm tốt công việc cày thuê trước đã… À đúng rồi, cô gái xin nghỉ phép đi lấy chồng kia, có nói khi nào sẽ quay lại không anh?”

“Hưởng tuần trăng mật xong là về thôi.” Anh Trần nói: “Trước khi cậu khai giảng cô ấy chắc chắn sẽ về kịp.”

“Vâng.” Như vậy thì đúng là không ảnh hưởng đến việc nào cả. Tạ Minh Triết dự định làm hết tháng này rồi sẽ xin nghỉ, để cô gái kia quay lại lấp vào vị trí trống của cậu.

Lúc này, Trì Thanh, Bàng Vũ và Kim Dược cũng đã xuống lầu. Mọi người cùng nhau ăn sáng xong, đúng tám giờ đăng nhập vào game, liền bị anh Trần kéo thẳng đi đánh phó bản.

Mấy ngày tiếp theo, ban ngày Tạ Minh Triết theo nhóm người trong studio đi đánh phó bản, cày vật liệu, lúc rảnh rỗi thì suy nghĩ xem nên làm thẻ bài như thế nào.

Phán quyết tử vong tức thời, đó mới chỉ là một loại trong kho kỹ năng, có lẽ cậu còn có thể thử làm các loại thẻ bài khác.

Trong đầu cậu cũng đang từ từ hình thành kế hoạch chế tạo các thẻ bài khác, ví dụ như các nhân vật Tam Quốc như Tôn Quyền, Lưu Bị, Tào Tháo, hay các nhân vật Tây Du như Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Đường Tăng. Cứ lên kế hoạch trước đã – có kế hoạch mới có thêm động lực chứ!

Tạ Minh Triết lạc quan nghĩ thầm.

Dù sao thì số lượng thẻ nhân vật cậu có thể làm cũng nhiều không đếm xuể, không cần phải vội vàng nhất thời. Hiện tại cứ chờ kết quả từ Nhà Đấu Giá trước, xem hướng suy nghĩ của mình có đúng đắn không đã.

Nếu thẻ Đại Ngọc có thể bán được giá cao, giúp nhà thiết kế gốc như cậu tạo dựng được danh tiếng tại Nhà Đấu Giá, đợi đến khi mọi người đều biết đến nhà thiết kế thẻ bài nhân vật gốc tên “Nguyệt Bán” này, cậu lại mở một “Cửa Hàng Chuyên Bán Thẻ Nguyệt Bán”, còn lo không có khách hàng sao?

Kinh tế cơ sở quyết định kiến trúc thượng tầng. Bất kể sau này muốn làm nhà thiết kế tự do, hay đi thi đấu, không có tiền thì cũng chỉ là nói chuyện viển vông. Hiện tại cứ tích lũy vốn trước, từng bước một, việc mở cửa hàng làm ông chủ chẳng mấy chốc sẽ thành hiện thực.

Rất nhanh đã trôi qua ba ngày.

Đối với Tạ Minh Triết, đây là ba ngày rất bình yên, mỗi ngày đều đánh phó bản, làm thẻ Đại Ngọc, anh Trần còn thỉnh thoảng mời mọi người ăn ngon, cuộc sống trôi qua rất thoải mái.

Nhưng đối với những người như Hồng Chúc, Huyễn Nguyệt, thì đây lại là ba ngày vô cùng khó khăn!

Bởi vì trong hệ thống tìm kiếm, số lượng thẻ bài do tác giả “Nguyệt Bán” chế tạo mỗi ngày đều tăng lên, nhưng trên Chợ Đen lại không thể tìm thấy thêm bất kỳ lá bài nào của cậu ta nữa. Hồng Chúc lo lắng cậu ta làm một đống thẻ Đại Ngọc bán cho các câu lạc bộ lớn, Huyễn Nguyệt lại lo sợ sau khi cậu ta nhận ra thiên phú chế tạo thẻ của mình sẽ không chịu gia nhập Tài Quyết.

Những lá thư gửi đi như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không có hồi âm.

Tạ Minh Triết vẫn chưa có thói quen “xem thư”. Cũng tại trò chơi này có quá nhiều người chơi, để tránh người chơi bị đủ loại quảng cáo làm phiền, nhà phát hành đã thiết lập rằng người lạ không thể trực tiếp gửi tin nhắn thoại hay tin nhắn văn bản riêng, bắt buộc phải thông qua hình thức thư từ, sau khi kết bạn với nhau mới có thể trò chuyện riêng.

Mỗi ngày vừa lên mạng cậu đã cùng anh Trần đi đánh phó bản, không có thời gian xem thư. Sau một ngày cày phó bản mệt mỏi rã rời, trở về không gian cá nhân cậu liền chui vào phòng sách tranh thủ thời gian vẽ thẻ bài, càng không có thời gian để ý đến thư từ. Phòng khách cậu rất ít khi đến. Cộng thêm việc trước đây thấy phòng khách quá ồn ào, cậu đã trực tiếp tắt âm báo ở phòng khách, biểu tượng thư mới nhấp nháy cậu cũng không hề để ý.

Cứ như vậy cho đến tối thứ Tư.

Sau khi ăn cơm xong, Tạ Minh Triết không kịp nghỉ ngơi, đã lên mạng sớm hơn thường lệ. Phó bản buổi tối chín giờ mới bắt đầu, vì vậy cậu có một tiếng đồng hồ rảnh rỗi. Cậu đi thẳng đến Nhà Đấu Giá, muốn tận mắt xem thử có ai mua thẻ Đại Ngọc của mình không.

Trong một góc của hội trường đấu giá, một thanh niên với ID là một dãy số lộn xộn đang ngồi, mang gương mặt người qua đường số 1 mặc định của hệ thống.

Tạ Minh Triết tự nhiên không để ý đến người này.

Vào khung giờ vàng buổi tối, hội trường đấu giá năm tầng không còn một chỗ trống.

Tạ Minh Triết ngồi giữa đám đông, ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình tinh thể lỏng trước mặt.

Đúng 8 giờ, cửa hội trường đóng lại, toàn bộ đèn đóm tắt ngấm. Người điều khiển đấu giá NPC bước ra giữa sân khấu, mỉm cười nói: “Chào buổi tối quý vị khách quý, phiên đấu giá tối nay sắp bắt đầu, trước tiên xin công bố danh sách vật phẩm đấu giá…”

Trên màn hình liệt kê toàn bộ đều là thẻ bài: một thẻ bảy sao cấp 70 max cấp, hai thẻ năm sao cấp 50, ba thẻ bốn sao cấp 40.

Và một “thẻ một sao cấp 1” khởi đầu.

Nhìn thấy danh sách này, khán giả xung quanh có chút không bình tĩnh nổi, bên tai vang lên vài tiếng xì xào: “Sao lại có thẻ cấp 1 vậy?” “Người này lười đến mức nào chứ, không thể nâng cấp thẻ bài một chút rồi mới mang đi bán sao?” “Thẻ cấp một rác rưởi không bán ra Chợ Đen, chạy đến Nhà Đấu Giá làm gì?” “Biết đâu là thẻ khởi đầu cực phẩm có thuộc tính đặc biệt tốt nên mới mang thẳng ra đấu giá?” “Khả năng ra thẻ cực phẩm thấp lắm phải không?”

Người dẫn chương trình ngắt lời bàn tán của mọi người: “Tiếp theo, chúng ta sẽ đấu giá lá thẻ một sao cấp 1 này trước! Tác giả của lá bài này là một người mới, lần đầu tiên mang tác phẩm của mình ra đấu giá tại Nhà Đấu Giá. LOGO của anh ấy cũng rất đặc biệt, mọi người có thể xem mặt sau của lá bài.”

Mặt sau của thẻ bài một sao không hề có bất kỳ hoa văn trang trí nào, trông vô cùng đơn điệu.

Vì vậy, LOGO ở góc dưới bên phải càng trở nên rõ ràng hơn.

Nguyệt, Bán.

Khán giả vô cùng mờ mịt: Đây là cái tên quái quỷ gì vậy? Ghép lại chẳng phải là chữ “Béo” sao?

Đường Mục Châu ngồi ở một góc khẽ nhếch môi cười – đợi cậu mấy ngày rồi, cuối cùng cũng xuất hiện rồi hả, Chú Béo!

Nhìn thấy LOGO này, chuyên gia thẻ bài của Công hội Tài Quyết được cử đến Nhà Đấu Giá lập tức nhắn tin riêng cho Huyễn Nguyệt: “Hội trưởng, thẻ bài của Nguyệt Bán xuất hiện ở Nhà Đấu Giá!!”

Huyễn Nguyệt dứt khoát trả lời: “Bất kể giá nào, cũng phải lấy được lá bài đó!”

Bên phía Công hội Phong Hoa cũng nhận được tin: “Chị Hồng Chúc, thẻ bài của Nguyệt Bán xuất hiện ở Nhà Đấu Giá rồi, chúng ta phải làm sao đây?”

Hồng Chúc vội vàng trả lời: “Tài khoản phụ của Đường Thần đang ở đó, mọi người cứ xem thôi, đừng có gây thêm rối!”

Trong lòng cô vô cùng bất an. Gã béo này không lẽ lại mang thẻ Đại Ngọc ra đấu giá chứ? Miệng quạ của chị Tiết không lẽ lại ứng nghiệm rồi sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play