Cành ô liu đã chìa ra trước mắt, nhận hay không nhận?

Tạ Minh Triết vừa phấn khích vừa kinh ngạc. Nhiếp Thần mời cậu gia nhập Tài Quyết, điều này chứng tỏ cậu thực sự có thiên phú trong lĩnh vực chế tạo thẻ bài, nếu không cũng chẳng thu hút được hai tuyển thủ chuyên nghiệp là Nhiếp Viễn Đạo và Sơn Lam, lại còn ra giá 300.000 để mua bản quyền thẻ Võ Tòng của cậu.

Nhưng Tạ Minh Triết dù sao cũng không còn là thiếu niên mười tám tuổi ngây thơ đơn thuần nữa – kiểu người ta cho miếng xương là vui vẻ gặm lấy ngay.

Cậu sở hữu ký ức của hai kiếp người, những trải nghiệm trong hai cuộc đời này giúp cậu có thể nhanh chóng giữ được bình tĩnh khi gặp chuyện lớn, không bao giờ đưa ra quyết định một cách bốc đồng.

Những lời Lam Thần nói lúc nãy khiến cậu cảm thấy mình đúng là một thằng ngốc toàn tập! Mới vào game không hiểu giá cả thị trường, lại chạy ra Chợ Đen bán thẻ với giá rẻ mạt… Bây giờ, người thực sự hiểu biết đã xuất hiện, thẻ Võ Tòng được Nhiếp Thần ra giá bản quyền cao đến 300.000, đó mới chỉ là nhắm vào một lá Bạch Hổ.

Vậy còn Đại Ngọc thì sao? Khắc chế chính là toàn bộ hệ hoa cỏ cơ mà!

Dù Nhiếp Thần nói rằng nhà thiết kế thẻ bài có thể nhận lương tháng hai vạn, làm ra thẻ tốt còn có hoa hồng cao, điều này khiến cậu nhóc nghèo Tạ Minh Triết vô cùng động lòng. Nhưng cuối cùng Tạ Minh Triết vẫn nén lại được, mỉm cười nói: “Việc chuyển nhượng bản quyền thẻ Võ Tòng không có vấn đề gì, nhưng chuyện đến Câu lạc bộ Tài Quyết làm nhà thiết kế, tôi vẫn cần phải suy nghĩ thêm một chút.”

Phó hội trưởng Tàn Dương nhíu mày, không vui nói: “Chú Béo, Nhiếp Thần của chúng tôi đích thân mời cậu, là vì nhìn trúng thiên phú của cậu. Câu lạc bộ Tài Quyết của chúng tôi là một trong những câu lạc bộ hàng đầu của Liên minh Tinh Thẻ, rất nhiều nhà thiết kế chen chúc vỡ đầu cũng không vào được đâu.”

Tạ Minh Triết hòa nhã cười: “Vâng vâng, tôi biết Tài Quyết rất lợi hại. Nhưng mà, chuyện quan trọng như vậy, tôi cũng không thể đồng ý qua loa được phải không, tôi phải về suy nghĩ kỹ càng, rồi bàn bạc thêm với người nhà nữa.” Cậu tùy tiện tìm một cái cớ, muốn tranh thủ thêm chút thời gian cho mình.

Nhiếp Viễn Đạo và Sơn Lam nhìn nhau.

Sơn Lam dùng giọng điệu dịu dàng nói: “Chú Béo, chúng tôi thật lòng mời chú gia nhập Tài Quyết, giá bản quyền đưa ra cho chú cũng cao hơn nhiều so với giá thị trường, chú không tin có thể đi điều tra thử. Môi trường câu lạc bộ của chúng tôi rất tốt, đãi ngộ cao, đồ ăn ở nhà ăn cũng đặc biệt ngon. Hơn nữa, câu lạc bộ có một tòa căn hộ, sẽ cấp cho chú một căn. Sau khi đến Tài Quyết, chú chỉ cần chuyên tâm nghiên cứu thẻ bài, những chuyện khác đều không cần lo lắng.”

Lời quảng cáo này của Lam Thần thật khiến người ta động lòng. Tạ Minh Triết cố gắng giữ vững tâm trí, nói: “Cảm ơn Lam Thần, tôi sẽ suy nghĩ kỹ, sớm cho các vị câu trả lời.”

Tàn Dương liếc mắt nhìn chú béo mặt mày tươi cười trong game, cảm thấy cậu ta thật không biết điều.

Hội trưởng Huyễn Nguyệt thì bình tĩnh hơn nhiều, lùi một bước nói: “Chú Béo, vậy chúng ta kết bạn trước nhé. Lát nữa chú cứ theo Tàn Dương đi làm thủ tục chuyển nhượng thẻ bài, lãnh địa công hội của chúng tôi cũng luôn mở cửa chào đón chú. Sau khi suy nghĩ kỹ, chú có thể đến tìm chúng tôi bất cứ lúc nào, hoặc trực tiếp gửi tin nhắn riêng cho tôi và Tàn Dương.”

“Vâng ạ.” Tạ Minh Triết chấp nhận lời mời kết bạn của hội trưởng và phó hội trưởng, rồi nói với Nhiếp Viễn Đạo và Sơn Lam: “Tạm biệt hai vị đại thần.”

Tàn Dương dẫn đường phía trước, Tạ Minh Triết theo phó hội trưởng xoay người rời khỏi văn phòng Tài Quyết.

Mãi đến khi hai người đi xa, Huyễn Nguyệt mới ghé lại nói: “Nhiếp Thần, Chú Béo này chỉ dùng thời gian ngắn như vậy đã nâng tỷ lệ tử vong tức thời của thẻ Võ Tòng lên đến 30%, tiềm năng của cậu ta xem ra còn vượt xa hơn thế nữa.”

Nhiếp Viễn Đạo gật đầu, khẽ nói: “Đúng là một mầm non tốt, mau chóng lôi kéo về. Tôi xuống mạng trước, có tin gì thì nhớ thông báo cho chúng tôi.”

Sơn Lam nói: “Tôi cũng đi đây, tạm biệt hội trưởng.”

Tiễn hai người rời đi, Huyễn Nguyệt lập tức triệu tập mấy người quản lý của công hội, bảo họ tiếp tục lùng sục khắp Chợ Đen tìm những thẻ bài khác do “Nguyệt Bán” làm, đồng thời gửi một tin nhắn thoại đầy chân thành cho Chú Béo, liệt kê vô cùng chi tiết các lợi ích của Câu lạc bộ Tài Quyết, còn tận tâm hơn cả quảng cáo chính thức.

Tạ Minh Triết theo Tàn Dương đến Trung tâm Dịch vụ ở Khu vực Sao Bảo Bình.

Tòa nhà Trung tâm Dịch vụ cao mấy chục tầng, có thể giúp người chơi giải quyết đủ loại vấn đề. Phòng bản quyền Thẻ bài nằm ở tầng mười sáu. Tàn Dương dẫn cậu đến Phòng bản quyền, Tạ Minh Triết kết nối với cơ sở dữ liệu xác minh thân phận tác giả của mình, sau đó liền chuyển nhượng bản quyền chế tạo [Thẻ Võ Tòng] cho Công hội Tài Quyết.

Sau khi chuyển nhượng bản quyền, cậu sẽ không thể làm thẻ Võ Tòng được nữa – nhưng không sao cả, Võ Tòng chỉ khắc chế hổ, phạm vi kỹ năng tương đối hẹp. Cậu vẫn còn có thể làm Đại Ngọc, đối tượng khắc chế là các loại hoa cỏ còn rộng hơn nhiều.

Tạ Minh Triết với túi tiền rủng rỉnh 3.000.000 kim tệ trong game, vui vẻ chạy sang Ngân hàng Tinh Thẻ bên cạnh.

Trước quầy Ngân hàng Tinh Thẻ, Tạ Minh Triết lịch sự hỏi nhân viên giao dịch thông minh: “Chào bạn, kim tệ trong game và tinh tệ ngoài đời thực chuyển đổi như thế nào vậy?”

Nhân viên giao dịch thông minh trả lời: “Tỷ giá vàng tham khảo hôm nay là 10:1. Bạn có thể đặt giá cho số kim tệ muốn bán, đăng lên cửa sổ mua bán kim tệ của Ngân hàng Tinh Thẻ, đồng thời liên kết thông tin tài khoản ngân hàng của mình. Nếu có người chơi mua kim tệ của bạn, tài khoản ngân hàng của bạn sẽ tự động nhận được tiền chuyển khoản.”

Tức là một nền tảng giao dịch tiền tệ tích hợp sẵn trong game sao?

Tạ Minh Triết nhanh chóng nhập thông tin – cậu dự định chia 3.000.000 kim tệ thành 10 phần treo bán trên cửa sổ giao dịch, như vậy chắc sẽ dễ bán hơn.

Bước ra khỏi Ngân hàng Tinh Thẻ, Tạ Minh Triết tâm trạng rất tốt, cảm thấy bầu trời bên ngoài dường như cũng xanh hơn trước.

Lúc này bên tai vang lên âm báo của hệ thống: “Nhận được tin nhắn thoại từ bạn bè, đến từ Huyễn Nguyệt.”

Tạ Minh Triết nhấn nghe, hội trưởng Huyễn Nguyệt nói một tràng dài về những lợi ích của Câu lạc bộ Tài Quyết, rõ ràng là muốn lôi kéo cậu gia nhập Tài Quyết. Cậu không muốn quyết định vội vàng, nên chỉ lịch sự trả lời qua loa kiểu “Cảm ơn hội trưởng, tôi sẽ suy nghĩ kỹ.”

Ngay sau đó hệ thống lại phát ra âm báo: “Người chơi thân mến, thời gian trực tuyến liên tục của bạn đã vượt quá năm tiếng. Game thực tế ảo sẽ tiêu hao sức mạnh tinh thần của người chơi, trực tuyến trong thời gian dài không tốt cho sức khỏe. Mong bạn sắp xếp thời gian chơi game hợp lý, sớm xuống mạng nghỉ ngơi.”

Game thực tế ảo kết nối với ngũ quan của con người, quả thực khá hại não. Cậu lên mạng từ sáu rưỡi tối sau khi ăn cơm, đến giờ đã gần mười hai giờ đêm. Tạ Minh Triết cảm thấy đầu ngày càng đau nhức, bèn dứt khoát xuống mạng.

Sau khi xuống mạng, Tạ Minh Triết xoa xoa hai bên thái dương đang căng tức. Đúng lúc này, điện thoại hiện lên tin nhắn: “Kính gửi quý khách, tài khoản nhận được 30.000 Tinh tệ chuyển đến từ Ngân hàng Tinh Thẻ, số dư tài khoản 30.200 Tinh tệ.” “Kính gửi quý khách, tài khoản nhận được 30.000 Tinh tệ chuyển đến từ Ngân hàng Tinh Thẻ…” “Kính gửi quý khách…”

Mười tin nhắn ngân hàng liên tiếp lấp đầy màn hình!

Số dư cuối cùng, biến thành 300.200 Tinh tệ.

Tạ Minh Triết nhìn số dư trong tài khoản ngân hàng của mình, có chút không dám tin dụi dụi mắt.

Một kẻ nghèo rớt mồng tơi với tài khoản ngân hàng ban đầu chỉ có 200 Tinh tệ tiền tiết kiệm, giờ đây, đã biến thành một tiểu đại gia với 300.000 lẻ 200 Tinh tệ!

Đây là khoản tiền đầu tiên cậu kiếm được sau khi trùng sinh. Không ngờ, chỉ riêng tiền bản quyền một lá bài gốc mà lại có thể kiếm được nhiều tiền đến vậy. Nói thật, từ nhỏ đến lớn cậu chưa bao giờ thấy trong tài khoản của mình có nhiều tiền tiết kiệm như thế – ba trăm nghìn đó!

Tạ Minh Triết hít một hơi thật sâu, chạy vào phòng tắm rửa mặt, cả người cảm thấy sảng khoái hẳn lên. Vừa hay Bàng Vũ cũng vừa xuống mạng rửa mặt xong. Sau này phải ở chung với Bàng Vũ, Tạ Minh Triết liền theo anh chàng mập lên phòng ký túc xá trên lầu.

Bàng Vũ là người rất dễ làm quen, vừa vào phòng đã bắt chuyện với Tạ Minh Triết: “Tiểu Tạ, anh thấy chú tuổi còn nhỏ lắm, chắc chưa đến hai mươi phải không?”

“Vâng, em năm nay vừa tròn mười tám. Tranh thủ nghỉ hè đi làm thêm, kiếm chút tiền sinh hoạt.”

“Tốt tốt, có chí tiến thủ.” Bàng Vũ giơ ngón tay cái khen cậu.

“À đúng rồi anh Vũ, anh có biết Câu lạc bộ Tài Quyết không? Câu lạc bộ này thế nào ạ?” Tạ Minh Triết bắt đầu dò hỏi thông tin.

“Tài Quyết à? Chỗ đó lợi hại lắm đấy, một trong sáu ông lớn của Liên minh Tinh Thẻ.” Bàng Vũ nhiệt tình giới thiệu: “Câu lạc bộ Tài Quyết chủ yếu chuyên về bộ bài hệ thú, tuyển thủ nổi tiếng nhất tên là Nhiếp Viễn Đạo, anh ấy ra mắt cũng gần mười năm rồi, là tuyển thủ có thâm niên lâu nhất trong liên minh hiện tại, cũng rất được các tuyển thủ khác kính trọng… Mà này, chú hỏi thăm Câu lạc bộ Tài Quyết làm gì vậy?”

“Trước đây tra cứu tài liệu có thấy giới thiệu về Nhiếp Viễn Đạo, nên hơi tò mò thôi ạ.” Chọn việc làm là chuyện lớn, trước khi quyết định phải điều tra cho rõ ràng. Tạ Minh Triết tiếp tục hỏi Bàng Vũ: “Anh Vũ, anh có biết về nhà thiết kế thẻ bài không? Triển vọng của công việc này thế nào ạ?”

“Trưởng nhóm thiết kế thẻ bài của các câu lạc bộ lớn lương một năm lên đến cả triệu, nhà thiết kế bình thường cũng được mấy chục vạn, đương nhiên là công việc mà người thường mơ ước rồi.” Bàng Vũ vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Có điều, một khi đã trở thành nhà thiết kế ký hợp đồng với câu lạc bộ, bản quyền thẻ bài làm ra sẽ không thuộc về bản thân nữa, mà thuộc về câu lạc bộ. Cho nên, phần lớn những nhà thiết kế gốc có sức mạnh tinh thần tương đối cao đều sẽ tự mình thiết kế thẻ bài, rồi đích thân đi thi đấu. Chỉ những người không đủ điều kiện sức mạnh tinh thần, hoặc tuổi tác thật sự không cho phép thi đấu cường độ cao mới đi làm nhà thiết kế chuyên nghiệp.”

“!!!!” Nghe những lời này, Tạ Minh Triết trong lòng chợt kinh hãi.

May mà cậu đã cẩn thận một chút, không bị lợi ích trước mắt cám dỗ mà đồng ý bừa lời mời của Tài Quyết.

Một khi trở thành nhà thiết kế thẻ bài của Tài Quyết, sau này tất cả bản quyền thẻ bài cậu thiết kế đều nằm trong tay Câu lạc bộ Tài Quyết, vậy chẳng phải là tự trói mình vào một cái cây sao? Chi bằng cứ tự do tự tại, thiết kế thêm nhiều thẻ bài tốt mang đi bán còn hơn!

Tuy Tạ Minh Triết hiện tại mới chỉ bán được một loại thẻ, nhưng vạn sự khởi đầu nan, có lá đầu tiên tự nhiên sẽ có lá thứ hai.

Sau khi bản quyền thẻ Võ Tòng được Nhiếp Thần mua lại với giá cao, Tạ Minh Triết trong lòng mơ hồ có một cảm giác – người ở thế giới này không biết Võ Tòng là ai sao? Cậu cảm thấy thiết kế thẻ bài cũng bình thường mà, chẳng phải chỉ là đoạn “Võ Tòng đánh hổ” trong Thủy Hử thôi sao? Sao Lam Thần lại có vẻ đặc biệt ngưỡng mộ cậu như vậy?

Nghĩ đến đây, Tạ Minh Triết không nhịn được hỏi Bàng Vũ: “Anh Vũ có xem qua 《Thủy Hử》 bao giờ chưa?”

Bàng Vũ ngẩn người: “Thủy Hử? Là con hổ biết bơi dưới nước à?”

“…” Tạ Minh Triết dở khóc dở cười, để chắc chắn hơn bèn hỏi tiếp: “Những người như Tào Tháo, Lưu Bị, Tôn Quyền anh có biết không?”

Bàng Vũ vẻ mặt mờ mịt: “Chú nói toàn ai vậy?”

Tạ Minh Triết nói: “Tôn Ngộ Không, Giả Bảo Ngọc, anh từng nghe qua chưa?”

Bàng Vũ cười phá lên: “Không quen, đây đều là bạn học của chú à? Tên nghe thú vị thật.”

“……………” Trái tim Tạ Minh Triết đập lên thình thịch.

Mình đúng là ngốc hết thuốc chữa!

Lúc vẽ xong “Đại Ngọc Táng Hoa” mang ra Chợ Đen bán, cậu đáng lẽ phải nhận ra ngay mới phải – tất cả mọi người đều không biết em gái Lâm là ai, chỉ nói mặt thẻ rất đẹp, phong cách vẽ rất đẹp. Mấy ông chủ thu mua thẻ cũng chỉ chăm chăm nghiên cứu thuộc tính thẻ bài, hoàn toàn không để ý đến hình ảnh tinh xảo của Đại Ngọc chôn hoa.

Khi đó cậu còn tưởng là do thế giới Tinh Thẻ có quá nhiều loại thẻ bài, thẻ cậu vẽ quá bình thường nên mới không được ưa chuộng. Giờ xem ra, không phải thẻ của cậu không đủ tốt, mà là mọi người hoàn toàn không biết nhân vật cậu vẽ là ai, cứ ngỡ đó chỉ là một cô em gái hay khóc nhè.

Nhiếp Viễn Đạo, Sơn Lam rõ ràng cũng không biết Võ Tòng là ai, cho nên mới cảm thấy thiết kế của cậu đặc biệt tốt, còn đích thân chạy đến tìm cậu.

Xem ra, bối cảnh văn hóa của thế giới này hoàn toàn khác biệt so với Trung Quốc ở Trái Đất thế kỷ hai mươi mốt mà cậu từng sống. Có lẽ nhân loại đã trải qua biến cố gì đó, khiến những nền văn minh rực rỡ trong quá khứ đều bị hủy hoại hoàn toàn.

Thảo nào, trong bản đồ điều hướng của các tinh hệ trong game có Sao Kim, Sao Mộc, Sao Hỏa và vô số các hành tinh khác – nhưng lại tuyệt nhiên không có Trái Đất.

Lúc đó cậu còn thắc mắc, nếu bối cảnh của game Tinh Thẻ có thêm thiết lập “hệ Mặt Trời”, thì nơi con người sinh sống phải là Trái Đất chứ, sao lại chạy đến Khu vực Sao Song Tử rồi?

Năm Tinh Lịch 3001, cách năm 2018 trước khi cậu trùng sinh không biết đã trôi qua bao nhiêu thế kỷ.

Những nền văn hóa huy hoàng và năm nghìn năm lịch sử văn minh Hoa Hạ, ở thế giới này, lại thực sự đã biến mất rồi sao?

Tạ Minh Triết hít một hơi thật sâu, ổn định lại nhịp tim đang đập mạnh.

Cậu nhận ra mình đã phạm một sai lầm cực lớn – quá xem nhẹ tiềm năng chế tạo thẻ của bản thân, cứ ngỡ mình chỉ là một người chơi nhỏ bé không có mấy thiên phú, làm ra những thẻ bài rất bình thường, lại còn mang Đại Ngọc và Võ Tòng đi bán rẻ ở Chợ Đen, thật đúng là ngốc không chịu nổi.

Nhưng bây giờ cậu đã biết, thực ra cậu đang sở hữu một khối tài sản vô cùng quý giá – đó là một kho tàng kiến thức mênh mông phong phú như vũ trụ bao la mà những người khác hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi!

Võ Tòng bán bản quyền được 300.000, Thủy Hử còn có một trăm lẻ tám vị anh hùng.

Đại Ngọc vẫn chưa bán, kỹ năng khắc chế còn rộng hơn của Đại Ngọc giá chắc chắn sẽ không thấp hơn Võ Tòng, hơn nữa còn có Kim Lăng thập nhị thoa của Hồng Lâu Mộng!

Chưa kể đến vô số nhân vật trong 《Tam Quốc》 mà cậu yêu thích nhất, đều có thể thỏa sức sáng tạo để làm thành thẻ bài!

Tạ Minh Triết nắm chặt hai tay, toàn thân tràn đầy nhiệt huyết.

Cậu thích đọc tiểu thuyết, tiếc là không biết viết tiểu thuyết, không thể dùng tiểu thuyết để tái hiện lại những câu chuyện đó.

Nhưng, cậu có thể đưa những câu chuyện đặc sắc ấy vào trong những lá bài của mình!

Lời tác giả: 

Đến đây phần trải nền kết thúc, bàn tay vàng hoàn toàn thức tỉnh.

Triết Nhây lĩnh ngộ được bàn tay vàng của mình, sau này sẽ không phạm phải những sai lầm ngớ ngẩn nữa :)

Vai trò của Nhiếp, Lam là thông qua sự kiện mua bản quyền để giúp nhân vật chính hoàn toàn thức tỉnh, Đường Mục Châu tiếp theo còn có vai trò lớn hơn nữa.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play