Đàm Khê Nguyệt nhắm mắt lại, trước mắt tối đen như mực, thính giác trở nên đặc biệt nhạy bén. Cô nghe thấy tiếng bước chân của anh di chuyển, vội vàng mở mắt ra, nắm lấy tay anh.
Lục Tranh quay đầu nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo chưa kịp thu lại đã chạm phải ánh mắt cô.
Hơi thở Đàm Khê Nguyệt run lên, cô nắm chặt tay anh hơn. Cô tiến lên hai bước, chắn trước mặt anh, rồi giương giọng nói với mấy người đàn ông kia: "Còn không biết chạy sao? Các người chắc không biết..." Cô nuốt khan, giọng nói hơi khô khốc, rồi tiếp tục: “Chồng tôi là ai đâu nhỉ?”
Lục Tranh dừng lại, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô, khóe môi từ từ nhếch lên. Anh nắm chặt tay cô, lười biếng bước lên trước, đứng sóng vai với cô, ngẩng mắt lên, lần lượt quét qua mấy gã kia, để họ thấy rõ, chồng cô là ai.
Trong đó có một gã đàn ông gầy gò, mặt dài, đầu trọc hơi chần chừ: “Hắn hình như là thằng câm ở thôn Thanh Thủy.”
Một gã đàn ông bụng phệ khác trực tiếp "Má ơi" một tiếng, giọng điệu bất mãn: “Đại ca, sao anh không nói rõ ràng? Anh đây không phải là kéo chúng tôi đi tìm chết sao?”
Chân của chồng Tiền Thục Phân vẫn còn run rẩy, hắn nghiến răng cứng giọng nói: “Đồ nhát gan, là thằng câm kia thì sao chứ? Chúng ta đông người như vậy mà không đánh lại một mình hắn sao?”
Gã gầy mặt dài đáp lại: “Vậy anh đánh đi, tôi về nhà ăn cơm đây, nếu không mẹ tôi lại sốt ruột.”
Gã bụng phệ liền nói theo: “Đúng đúng, mẹ tôi cũng gọi tôi về nhà ăn cơm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play