Hô hấp của Lục Tranh trầm xuống, anh bẻ cằm cô định hôn nhẹ.
Đàm Khê Nguyệt đưa ngón trỏ ấn lên môi anh. Anh nhìn cô, Đàm Khê Nguyệt đón ánh mắt anh, ấn anh chặt hơn.
Ánh mắt Lục Tranh tràn ngập ý cười, đôi môi hơi lạnh dán vào lòng bàn tay ấm áp của cô, từ từ mấp máy. Vì phát âm còn lạ, anh luôn nói rất chậm, phát âm lại nặng, giọng nói còn mang theo chút khàn khàn lười biếng: “Không phải muốn anh nếm thử sao?”
Mặt Đàm Khê Nguyệt hơi đỏ. Cô dùng lòng bàn tay xoa xoa khóe môi anh, lẩm bẩm: “Anh phải nói với em lần trước anh chơi ném tuyết là khi nào đã.”
Lục Tranh đè cổ tay cô lại, viết vào mu bàn tay cô: 【Anh chưa từng đánh trận tuyết】.
Đàm Khê Nguyệt không tin: “Nói dối.”
Nụ cười của Lục Tranh đậm hơn. Anh ôm lấy eo cô, nhấc cô khỏi chiếc ghế nhỏ, đặt cô lên mặt tủ bên cạnh. Tầm mắt hai người ngang bằng nhau. Anh nghiêm túc đáp lời cô: 【Anh không lừa em】.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT