Tuyết dày phủ kín núi cũng không thể ngăn cản một vài chuyện được lan truyền.
Sau ngày Tết Dương lịch, Đàm Khê Nguyệt vừa mới vào nhà máy, phía sau đã có người đẩy xe đạp chạy theo, vừa chạy vừa gọi “Chị Khê Nguyệt”.
Tuyết đọng đã được quét thành từng đống nhỏ, chừa ra lối đi ở giữa, nhưng sáng sớm lại có một lớp sương mỏng, kết thành băng trên mặt đất. Đi lại đã thấy hơi trơn, chạy thì càng nguy hiểm hơn, huống hồ Chu Thúy Thúy còn đang đẩy xe đạp.
Đàm Khê Nguyệt đứng lại chờ cô, lo lắng nói: “Em đi chậm thôi, đừng chạy. Mặt đất trơn đấy, coi chừng ngã.”
Chu Thúy Thúy chẳng sợ gì cả, thậm chí còn trượt một cái, rồi trượt thẳng đến trước mặt Đàm Khê Nguyệt. Cô bé định kết thúc thật ngầu, nhưng không như ý muốn. Do lấy đà quá mạnh, suýt nữa thì ngã. Đàm Khê Nguyệt một tay đỡ cánh tay cô bé, một tay chống xe đạp, mới giữ cô bé đứng vững. Nếu không, hôm nay mông cô bé đã nở hoa. Chu Thúy Thúy cười bẽn lẽn với Đàm Khê Nguyệt.
Đàm Khê Nguyệt trách yêu: “Biết thế nào là không nghe lời người già sẽ có hại ở trước mắt chưa?”
Chu Thúy Thúy cọ vai Đàm Khê Nguyệt làm nũng: “Chị Khê Nguyệt đâu phải người già, chị là mỹ nhân mà, mãi mãi là mỹ nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play