Bạch Thiện đã nói giờ cho Mãn Bảo và Ân Hoặc, sáng sớm hôm sau bốn người gặp nhau ở Tế Thế Đường.
Trịnh đại chưởng quầy vô cùng hoan nghênh bọn họ, còn lấy trà ngon của mình pha cho họ một ấm, rồi nhân lúc Mãn Bảo khám bệnh đã bắt mạch cho Ân Hoặc.
Vừa bắt mạch, Trịnh đại chưởng quầy đã không khỏi cau mày, sau đó nhìn Ân Hoặc một cái.
Ân Hoặc đã quá quen với tình huống này, khi còn rất nhỏ, đại phu mà cha hắn mời đến đã đứng tránh sau bình phong nói rằng hắn không còn sống được bao lâu nữa, e là khó mà nuôi lớn. Cơ thể cậu rất yếu, thuốc bổ không có tác dụng, ngược lại còn có thể làm hại cơ thể, nên cuối cùng đại phu được mời đến cũng không dám để lại đơn thuốc.
Sau này, cha hắn vào cung một chuyến, cầu được lão Đàm thái y, cứ hai ngày cậu lại phải ngâm thuốc một lần, ngâm suốt hơn một năm rồi phối hợp với châm cứu điều trị thì mới có thể uống thuốc.
Nhưng thuốc đó cũng không dám uống nhiều, thường chỉ uống một giai đoạn lại phải ngừng một giai đoạn, sợ uống nhiều quá thì cái hư không chịu nổi bổ, ngược lại còn dẫn đến nóng trong, làm hỏng cơ thể.
Mãi đến năm hắn mười ba tuổi, lão Đàm thái y kê cho hắn một phương thuốc cuối cùng, rồi không đến nữa, người đến là Đàm thái y, năm đó đơn thuốc của ông ấy luôn thay đổi, nhưng từ hai năm trước thì không thay đổi nữa, hắn cảm thấy rất kỳ lạ, hỏi bà nội, bà nội chỉ nói rằng cơ thể hắn đã tốt hơn rồi, không cần phải thay đổi nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play