Mãn Bảo rút hết châm trên người Ân Hoặc ra, thấy hắn vẫn chưa tỉnh, cả người nằm sấp mà vẫn ngủ rất say, ba người bèn không gọi hắn nữa, tìm một cái chăn đắp lên cho hắn rồi ngồi trên giường khác nói chuyện.
Khi Ân Hoặc mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền nghe thấy tiếng nói chuyện đã cố ý hạ thấp âm lượng, hắn chớp mắt mấy cái, nhất thời không nhớ ra mình đang ở đâu.
Hắn hơi ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện mình đang nằm sấp, hắn theo tiếng ngửa cổ nhìn lên, Mãn Bảo, Bạch Thiện và Bạch nhị lang cùng giơ tay cười tươi chào hắn, “Ngươi tỉnh rồi à.”
Ký ức trước khi ngủ của Ân Hoặc lập tức ùa về, mặt hắn hơi đỏ lên, muốn chống người ngồi dậy, nhưng lại phát hiện nửa người mình đều tê rần.
Là đại phu, Mãn Bảo vừa nhìn phản ứng của hắn đã hiểu ngay, nàng không ngại châm cứu, nhưng lại ngại không dám xoa bóp cho hắn, thế là nhảy xuống giường nói với Bạch Thiện và Bạch nhị lang: “Hai ngươi xoa bóp cho hắn đi, ta ra ngoài trước đây.”
Bạch Thiện và Bạch nhị lang cũng nhảy xuống giường, cười híp mắt rồi chìa hai cái vuốt ra: “Ngươi yên tâm, bọn ta có kinh nghiệm với chuyện này lắm đó.”
Ân Hoặc kinh ngạc hô lên, vừa kinh vừa thẹn vừa giận, giơ chân muốn đá hai người ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play