Bạch Thiện biết tất cả những điều này, tự thấy thời cơ đã chín muồi, liền nói với Mãn Bảo: “Hai ngày nữa được nghỉ rồi, đến lúc đó chúng ta đi xem trại nuôi ngựa nhé?”
Mãn Bảo gật đầu, “Được đó, đúng rồi, gọi cả Ân Hoặc đi cùng đi, vừa hay ta phải bắt mạch đổi thuốc cho hắn, còn phải châm cứu nữa.”
Bạch Thiện nói không thành vấn đề, “Ngươi không khám bệnh cho hắn ở hiệu thuốc có sao không?”
“Không sao, bảo hắn đến Tế Thế Đường gặp chúng ta là được.” Mãn Bảo nói: “Sắp đến trung thu rồi, dạo này chợ hoa rất náo nhiệt, ta muốn từ từ bán hết số hoa trong tay, đến lúc đó sẽ hơi bận, nên tốt nhất chúng ta nên đến trại nuôi ngựa giải quyết chuyện này vào buổi sáng, buổi chiều trùm bao tải Trương Kính Hào.”
“Còn cần phải trùm bao tải ư?” Bạch Thiện nói: “Ba người chúng ta còn đánh không lại một mình hắn à? Dù sao thì sau chuyện này, chắc chắn hắn sẽ biết là chúng ta đánh hắn, cần gì phải che che giấu giấu?”
Mãn Bảo nghĩ ngợi rồi gật đầu, “Cũng được, che che giấu giấu, nhỡ hắn đi báo quan thì không hay.”
Bạch nhị lang ngồi bên cạnh chép sách, nghe vậy ngẩng đầu lên hỏi: “Thật sự phải đánh nhau sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play