Liễu nhị gia ngồi ở vị trí thấp hơn, uống một ngụm trà rồi hỏi: "Đại ca, có cần đệ đi đến thành Ích Châu một chuyến không?"
Liễu lang trung lắc đầu, cười nói: "Không cần đâu, thành Ích Châu không gần, đi đi về về nhanh nhất cũng mất nửa tháng, huống chi đệ còn phải điều tra sự việc. Chúng ta chỉ cần biết nguyên nhân là gì thôi, không cần phải có chứng cứ xác thực."
Hắn nói: "Vả lại, loại chuyện như này cũng không cần chứng cứ xác thực, nhân phẩm là thứ một khi đã có người nhận định thì coi như xong."
"Lỡ như hắn giảo biện thì sao?"
Liễu lang trung cười đáp: "Đó là điều tất yếu, chỉ là hắn cứ việc giảo biện, các đại nhân cũng đâu phải kẻ ngốc, mặc hắn nói gì tin đó, còn có ngự sử ở đó nữa mà."
Hắn không để ý cười nói: "Chuyện đời là vậy đó, một khi các đại nhân đã nhận định phẩm hạnh hắn có tì vết thì hắn khó mà tiến xa được."
Liễu nhị gia gật đầu, thoáng nhìn những thứ được đặt trên bàn rồi nói: "Thật đáng tiếc cho vị thư sinh họ Trang kia, nghe nói năm xưa sau khi bị đuổi khỏi kinh thành thì không quay lại nữa, việc học hành, thi cử đều lỡ dở."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play