Ân lão phu nhân sờ tay Ân Hoặc, xác nhận tay hắn không lạnh mới dặn dò thêm mấy câu, rồi nói: “Trời sắp tối rồi, ta cũng không giữ con nữa, con về viện mình ăn cơm tối đi, nghỉ ngơi một lát rồi uống thuốc.”
Ân Hoặc đáp lời, đứng dậy định đi, chợt nhớ ra điều gì lại dừng bước hỏi, “Mấy ngày nay đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ không đến ạ?”
“Đến rồi,” Ân lão phu nhân lười biếng nói: “Chỉ là con về muộn nên không gặp thôi.”
Ân Hoặc gật đầu, xoay người rời đi.
Ân lão phu nhân nhìn theo, thầm thở dài, dõi mắt nhìn cháu trai đi xa.
Chỉ mong nó hỏi thêm một câu, hay nói thêm một câu, dù là lời khó nghe cũng được mà.
Ân Hoặc về phòng mình, vô cùng thuần thục đổ thuốc ra ngoài cửa sổ, mấy lần đổ thuốc gần đây hắn đã không còn để rơi một giọt nào trên cửa sổ nữa, cực kỳ vững vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play