Ngu huyện công cố ý đến đây để nhận túi phúc của đông cung, sau khi nhận túi phúc xong, cả đoàn định vào quán trà nói chuyện, nhưng đám thiếu niên trước mặt người lớn lại tỏ ra câu nệ, mọi người đều nháy mắt với Bạch Thiện, lén lút hành lễ với mấy vị tiên sinh rồi chạy đi.
Lưu Hoán kéo Ân Hoặc: “Ngươi đi không?”
Ân Hoặc lắc đầu: “Ngươi đi đi, ta không đi.”
Lưu Hoán nhìn trái nhìn phải, thấy đám bạn nhỏ đều chạy gần hết, hắn do dự một chút, vẫn quyết định ở lại.
Hiển nhiên Khương tiên sinh và Trần tiên sinh rất sùng kính Ngu huyện công, khi Ngu huyện công đi nhận túi phúc, họ đã ngoan ngoãn đứng chờ một bên, đợi ông ấy nhận túi phúc xong, lại cung kính mời ông ấy lên lầu hai của quán trà, đợi ông ấy ngồi xuống, mới hành lễ rồi ngồi xuống.
Chỉ ngồi một phần ba ghế, tay đặt trước bụng ngoan ngoãn như Mãn Bảo và đám trẻ con nghe giảng bài hồi nhỏ.
Đừng nói Mãn Bảo và Bạch Thiện, ngay cả Ân Hoặc và Lưu Hoán cũng ngẩn người nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play