Mãn Bảo và Bạch Thiện còn đang nghĩ cách nói chuyện với vị Ngu thị lang kia, ai ngờ vừa vào cổng thành không lâu đã thấy Ngu huyện công.
Hôm nay trùng dương, rất nhiều nhà giàu trong thành đều phát cháo hoặc phát túi phúc, dĩ nhiên, chỉ có người già mới được nhận.
Mấy người Khương tiên sinh vốn đang ngồi trên xe ngựa, mở cửa sổ xe nhìn cảnh tượng náo nhiệt bên ngoài, không biết trông thấy gì, bỗng chỉ một chỗ, nói: “Đi, chúng ta cũng đến nhận một cái túi phúc đi.”
Trần tiên sinh chê cười ông, “Ông mới bao nhiêu tuổi, coi chừng bị người ta đuổi ra đó.”
“Ông xem râu ta bạc phơ thế này, ai dám đuổi ta?”
Nói xong kéo Trang tiên sinh cùng đi, “Đi, hai ta tuổi lớn nhất, chúng ta không đi, bọn họ càng ngại đi.”
Trang tiên sinh khẽ cười, đứng dậy cùng ông xuống xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play