Bạch nhị lang biết về tài ăn nói thì hắn không thể nói lại bọn họ, thế là bèn ngồi phịch xuống bậc cửa: “Hết rồi, 200 lượng này còn có cả vốn của ta nữa, các ngươi muốn tiền thì bước qua xác ta đi.”
Bạch Thiện và Mãn Bảo làm bộ muốn bước qua, Bạch nhị lang liền la oai oái, vung tay múa chân, “Vạn tà bất xâm, thần linh phù hộ...”
Mãn Bảo và Bạch Thiện “xì” một tiếng, ôm bạc đi luôn.
Bọn họ ôm bạc về phòng mình cất kỹ, Ân Hoặc ở lại nhìn Bạch nhị lang với vẻ mặt tò mò.
Bạch nhị lang thấy cuối cùng cũng tống được hai người đi, thở phào nhẹ nhõm, chạm phải ánh mắt của Ân Hoặc thì nói: “Ân Hoặc, sau này ngươi phải cẩn thận đó, sư tỷ và sư huynh của ta cực kỳ tinh ranh, từ nhỏ đến lớn ta chưa từng thấy bọn họ chịu thiệt bao giờ. Đừng thấy bây giờ bọn họ đối xử tốt với ngươi, sau này bọn họ nhất định sẽ tìm cách gỡ gạc lại từ ngươi.”
Ân Hoặc thấy hắn luyên thuyên giống như hồi nhỏ hắn hay mè nheo với bà nội là các tỷ tỷ được ăn bánh ngọt, còn hắn thì không được ăn, liền cười hỏi: “Giống như lần này ngươi chịu uất ức được họ ra mặt giúp, rồi sau đó tìm cách gỡ gạc lại từ ngươi sao?”
Bạch nhị lang nghẹn họng, ngẩng đầu nhìn Ân Hoặc: “Trước kia ngươi không như vậy, trước kia ngươi đâu có hay nói gì đâu, bây giờ ngươi không thể không nói được sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT