Editor: Cá
Tám giờ tối, Andy đến như đã hẹn, cô ấy quấn khăn trùm quanh đầu, đeo kính râm to bản, trông cực kỳ khả nghi.
“Chị ăn mặc kiểu gì vậy trời?” Chu Ý nhìn thấy bộ dạng này của cô nàng còn sợ ngây người, đến mức tay đang tẩy trang cũng run hai cái.
Andy xoay một vòng: “Thế nào, an toàn không?” Nói rồi, cô ấy không nhịn được cảm thán, chông biết cư dân mạng có tưởng tượng nổi tiểu ca thần bí mà bọn họ tâm tâm niệm niệm lúc này đang tẩy trang không?
“...” Chu Ý im lặng, vứt cái trái cổ giả trong tay đi, duỗi tay giật luôn khăn trùm đầu của cô ấy, buồn cười nói: “Không ai theo dõi chị đâu. Muốn theo dõi cũng là theo dõi tôi. Ấy không đúng...”
Cô cười lạnh, nhấn mạnh: “Phải nói là chị tôi mới đúng.”
Andy sờ cái đầu của mình, cảm thấy có chút trống trải cũng hơi ngượng ngùng: “Thì cũng tại sợ quá thôi.”
Andy năm nay mới 35 tuổi, chỉ là một người bình thường biết quý mạng sống. Nhưng kể từ sau khi Chiêu Mân xảy ra chuyện, cô vẫn luôn lo lắng đề phòng, sợ một ngày nào đó bản thân cũng bị “ép tự sát”.
Ngày ấy Chiêu Mân đột nhiên xảy ra chuyện, bác sĩ nói có khả năng cô ấy sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, Andy suýt chút nữa lên cơn đau tim, chỉ cảm thấy tương lai tương lai mịt mờ, đang hoang mang lo sợ định công bố tin tức này thì ngay sau đó Chu Ý liền xuất hiện ở cửa sổ phòng bệnh, vô thanh vô tức giống y như quỷ, hơn nữa, đó chính là tầng 23 đó! Còn là tay không bò lên!
Chuyện đó còn chưa xong, không đợi cô ấy làm rõ ràng vì sao cô nhi Chiêu Mân khi nào nhiều ra thêm một đứa em gái, thì Chu Ý đã nhanh chóng mà chu toàn mà lập ra kế hoạch ngụy trang, đồng thời chỉ đích danh thủ phạm là truyền thông Tân Ngu, rồi cô vừa đe dọa vừa dụ dỗ cô ấy và trợ lý cùng tham gia kế hoạch.
Do nếu Chiêu Mân xảy ra chuyện phía đại ngôn mất sẽ mất hiệu lực kéo theo vi phạm hợp đồng với số tiền khổng lồ, cuối cùng Andy chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.
May mà từ đầu cô ấy đã phong toả phòng bệnh, không để tin tức truyền ra ngoài, bởi vậy người biết tin tức Chiêu Mân trở thành người thực vật chỉ có hai người cô ấy và trợ lý biết, Chu Ý mới có thể dễ dàng ngụy trang thành công.
Còn về bác sĩ ấy à, có tiền là xong hết, đút tiền vào là im lặng ngay.
Chỉ là cô ấy vẫn luôn cảm thấy, nếu cái chết của Chiêu Mân có uẩn khúc thì giao cho cảnh sát điều tra là tốt nhất, không những có thể tìm ra sự thật mà còn rửa oan cho Chiêu Mân. Nhưng Chu Ý lại cười nhạo cô ấy ngây thơ.
—— Cô nói: “Có một số chuyện mà phơi ra ánh sáng thì có lẽ sang năm tôi phải đi thăm mộ hai người mất thôi.”
Lời này đơn giản thô bạo, Andy cũng không phải đồ ngốc, thân là một người đại diện kỳ cựu trong giới, về cái vòng này cô ấy cũng biết ít nhiều mấy chuyện dơ bẩn trong đó. Tóm lại vô luận như thế nào người bình thường đấu không lại giới tư bản.
Bọn họ nếu đã dám ra tay với Thẩm Chiêu Mân cũng đem rồi ngụy tạo thành một vụ tự sát, chứng tỏ họ chẳng hề kiêng dè gì, thậm chí có khi còn chẳng để cảnh sát vào mắt.
Cho nên cô ấy mới sợ, sợ bản thân cũng bị bọn họ nhắm tới.
"Cô nói xem, có khi nào bọn họ thật sự cho người theo dõi tôi không? Dù sao tôi cũng đi gần với cô mà.” Andy hỏi với vẻ đáng thương vô cùng.
Về vấn đề này, Chu Ý cũng không chắc chắn: “Có lẽ.”
Cô xé xuống lớp da giả trên mặt, thình lình lại chọc một câu: “Nhưng nếu có người chết thì cũng là tôi, người xông lên trước chết trước, chị sợ cái rắm.”
Chuyện này không liên quan đến người khác, có nhắm cũng chỉ nhắm vào mình cô.
Hơn nữa truyền thông Tân Ngu hẳn là cũng không ngu đến mức kéo người vô tội vào rồi cùng thối cả đám.
“Rốt cuộc chị đến có chuyện gì? Đừng có giấu giấu giếm giếm.” Cô hơi mất kiên nhẫn, thật ra cô cũng đã sớm bố trí người bảo vệ Andy rồi.
“Thì bàn về tống nghệ ấy mà.” Andy cười hề hề, thấy cô đang dọn dẹp liền chủ động giúp cô rửa miếng bông tẩy trang, dư quang liếc thấy vết thương trên tay trái Chu Ý còn chưa kết vảy, nháy mắt da đầu tê rần.
Chu Ý là người tàn nhẫn, lần đầu tiên gặp cô ấy liền biết, nhưng cô ấy vẫn không nghĩ tới vị này vào lúc quyết định ngụy trang thành Chiêu ân, mày cũng không hề nhăn mà rạch một nhát vào cổ tay mình, vị trí đều giống nhau như đúc.
Người tàn nhẫn như vậy, thật sự hiếm gặp.
Cho nên Andy không chỉ sợ truyền thông Tân Ngu, mà còn sợ cả Chu Ý.
Andy đem ánh mắt dời khỏi cổ tay cô, ấy tài liệu từ trong túi ra: “Đây là tư liệu khách mời tôi tự tổng hợp, tôi chỉ có thể giúp được đến thế thôi.”
“Để đó đi.”
Chu Ý đoán được cô ấy tới vì chuyện gì, không chút để ý gật đầu, cũng không có ý định mở ra xem. Cô tham gia cái tống nghệ này là hướng về một người, những người khác không liên quan đến cô.
Nhưng cô cũng có chút tò mò, chẳng lẽ trong tổ tiết mục còn có yêu ma quỷ quái gì đáng giá để cô ấy phải mất công chạy đến tận nơi?
Cô nghi ngờ: “Còn không phải chương trình tạp kỹ thôi à, còn cần chị đích thân đi một chuyến?”
“Cô nói thì nhẹ nhàng, tống nghệ này thật sự không đơn giản đâu. Ta mới vừa nhận được tin tức, tôi vừa nhận được tin, ngày mốt ghi hình sẽ có hai khách mời đặc biệt, nghe nói là nhân vật lớn, mà người có bối cảnh thfi phần lớn tính tình đều chẳng ra gì, nên tới dặn dò cô một câu. Cô cũng biết, tính tình của cô…… ừm.” Andy chớp chớp mắt, dùng im lặng để nói nốt phần còn lại.
“...”
Chu Ý không biểu cảm hỏi ngược lại: “Tính tôi làm sao?” Cô thấy mình tốt tính lắm ấy!
Andy rất muốn nói một câu “Chính cô trong lòng hiểu rõ”, nhưng cuối cùng vẫn không dám, chỉ ậm ừ ba tiếng: “Ờ, cô rất tốt.”
Xạo! Rõ ràng đang nói dối cho có lệ! Cô khó chịu bĩu môi: “Chỉ vậy? Tôi tiến vào chương trình là vì để tiếp cận mục tiêu, miễn là cái vị khách mời thần bí đó đừng tới chướng mắt tôi là được.”
Giọng điệu này, đúng là coi trời bằng vung.
Cứ như chỉ cần ai chọc tới cô là cô không nói hai lời liền bụp lại, để hắn / cô ta có đến mà không có về.
Liền biết là kiểu trả lời ngông cuồng cô ấy biết trước sẽ nghe! Andy bất lực đỡ trán, nghiêm túc nói: “Đại tiểu thư của tôi ơi, tôi đang nói thật mà.”
“Show tống nghệ này mùa trước có hiệu ứng rất tốt, có lượng fan lớn, cho nên mùa này mời toàn người có thân phận không nhỏ, liền lấy Hạ Tư này, cô ta chị gái cô vẫn luôn bất hòa, miệng nữ nhân đó lại quá độc, thấy cô xuất hiện là kiểu gì cũng xỉa xói!”
“Chị gái cô thì tính cách dịu dàng, quen nhẫn nhịn, ngày thường bị ấm ức cũng nghẹn trong lòng, cô ngàn vạn lần phải giữ đúng hình tượng của cô ấy đấy!”
Nhắc tới chuyện này, Andy lại bắt đầu lau nước mắt, nghĩ đến việc Chiêu Mân hiện tại còn nằm trên giường bệnh sinh tử khó liệu, cô liền ngăn không được đau lòng, cô thở dài: “Cô nếu đã thay Chiêu Mân rồi thì nhất định phải thay cô ấy làm tốt công việc, đánh thật xinh đẹp khắc phục khó khăn!”
Nghe cô ấy chân tình mà câu câu chữ chữ đầy cảm xúc, Chu Ý khó được im lặng hồi lâu, vẻ cà lơ phất phơ cũng trở nên nghiêm túc: “Chị yên tâm đi, tôi biết mình đang làm gì.”
Chuyện này không cần cô ấy nhắc, cô cũng hiểu rõ, điều tra chân tướng là chủ yêu, giữ công việc cho chị gái là tất yếu, chỉ có điều phần hình tượng thì cô không dám đảm bảo.
Lại không phải làm nữ minh tinh thật, cô rõ ràng tính mình cẩu cỡ nào, Miễn là không ai chọc tới trên đầu cô, cô liền không ooc.
Nói nữa, mặc dù ooc cô cũng không sợ, cứ để bọn họ nghi ngờ, rồi điều tra, nếu tìm được một chút sơ hở thì xem như cô thua.
Nghĩ vậy, trong mắt cô thoáng mọc lan tràn một mạt âm trầm lệ khí, liên tục cười lạnh hỏi: “Hai ngày nay tôi quay lại chắc có nhiều người bất ngờ lắm nhỉ, lão tổng Phi Dương nói như thế nào?”
Cô thật ra muốn hỏi là truyền thông Tân Ngu.
Sau vụ việc, cô đã dùng tốc độ nhanh nhất lập tức điều tra bữa tiệc mà Andy nói, người khởi xướng bữa tiệc là phó tổng của truyền thông Tân Ngu, nghe nói liên hệ riêng, ngay cả Andy cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Sau đó chính là vụ bê bối ảnh nóng mọi người đều biết.
Mà trong sự kiện này, tổng giám đốc Phi Dương thân là ông chủ của chị cô lại không nói một lời. Chuyện liên quan đến trong sạch của nghệ sĩ nhà mình, không chỉ có không làm sáng tỏ thậm chí còn trực tiếp phát ra thông cáo giải ước hợp đồng.
Dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết hai người này là rắn chuột một ổ, bẩn như nhau.
Mà hiện tại cô càng chú ý truyền thông Tân Ngu hơn, cái công ty truyền thông Tân Ngu này mờ ám cũng không ít, lấy thủ đoạn cùng nhân mạch của cô cư nhiên cũng không tra được thông tin gì hữu dụng, đủ thấy nước trong đó sâu đến cỡ nào, cho nên cô mới lui một bước mà chen chân vào giới giải trí để điều tra.
“Còn nói gì được nữa, ông ta ngạc nhiên lắm khi biết cô bỏ tiền để lên chương trình, rồi bảo đợi cô quay xong thì về công ty một chuyến, hợp đồng vẫn sẽ giải ước.” Andy thở dài: “Giới tư bản thật là bạc bẽo.”
“Nhưng vụ ảnh nóng rõ ràng là giả, cô không định giải quyết trước sao?” Cô ấy lại hỏi.
Chu Ý lắc đầu: “Không vội, thời cơ chưa tới. Chị nhìn chằm chằm vào Tân Ngu là được, bất kỳ công việc gì cũng phải do người của bọn họ tiếp nhận.”
Chuyện này cô đã sớm tính sẵn nên làm như thế nào, điện thoại của chị cô giờ đang trong tay cô, vừa đăng nhập Weibo là có thể nhìn đến vô số lời chửi rủa cay độc.
Sự kiện ảnh nóng vừa mới xảy ra, chuyện tự sát cũng gây ảnh hưởng lớn, vô tình còn củng cố lời đồn. Nếu vội vàng lên tiếng làm sáng tỏ sẽ chỉ khiến cư dân mạng thêm phản cảm.
Mà vạch trần âm mưu cần phải kéo tơ lột kén lần theo manh mối, khống chế toàn cục rồi chọn thời cơ thích hợp để ra tay mới có thể một lần bắt gọn, chuyện làm sáng tỏ này cũng đồng dạng như thế, Chứng cứ cô đã nắm đủ, chỉ chờ thời cơ.
Hai người lại trò chuyện một lúc, Chu Ý rà soát lại kế hoạch, ra lệnh cho Andy cần phải chú ý sát sao Tân Ngu, thuận tiện báo cho cô ấy biết sớm đã an bài người bảo hộ cô ấy, để cô ấy đừng lại lo lắng an nguy của mình nữa.
Thời gian trong nói chuyện với nhau trôi nhanh, Andy cũng không ở lại lâu, trước khi đi cô ấy còn dặn dò một câu: “Ngày mốt tôi tới đón cô, mai nhớ đi nối tóc, tiện thể mua thêm ít đồ nữ, lần này phải ở phim trường một tháng lận đấy.”
Chu Ý từ chối: “Không nối tóc, tôi đội tóc giả.”
Tóc dài làm việc bó tay bó chân, mấy năm nay cô toàn cải giả nên nên đã sớm thành thói quen, cô sẽ không vì tra án mà dễ dàng thay đổi thói quen cố định.
“Cũng được, dù sao cô cũng cao to hơn cô ấy da cũng đen hơn một chút, may mà bây giờ là tháng 11, không cần không phải mặc váy lộ tay lộ chân, tùy cô.”
Andy biết cô trông thì có vẻ dễ nói chuyện nhưng thật ra lại là kiểu nói một là một, không nói hai lời, cũng không không ép buộc: “Tôi không thể theo đoàn, đến lúc đó chính cô tự chú ý.” Nói xong, cô ấy liền đóng cửa lại rời đi.
Chu Ý ngồi co lại trên ghế sofa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa trở nên thâm thúy, Andy phiền thì có phiền thật, nhưng một phen tâm tư đều là vì chị cô.
Chị cô từng là người mẫu sàn diễn, nếu không phải gặp được Andy thì cũng sẽ không bước chân vào con đường nghệ sĩ. Nhưng giới giải trí mà, không có bối cảnh quan hệ thì người bình thường mãi cũng không nổi được,dù có đẹp như tiên cũng chỉ là bong bóng nổi trên mặt nước mà thôi.
Công ty giải trí Phi Dương nơi chị cô ký hợp đồng cũng chỉ đặt trọng tâm vào những nghệ sĩ quyền thế, đối với tuyến mười tám có hơn giống như chị cô căn bản không sẽ để vào mắt, là Andy vẫn luôn không từ bỏ chị gái, mang theo chị từ một diễn viên bừa bãi vô danh đến có thể có thể sở hữu tài nguyên thời trang của một nữ minh tinh hạng ba.
Hợp tác mười năm, hai người bọn họ có thể nói là chiến hữu cùng sóng vai chiến đấu, cũng có thể gọi là chị em, quan hệ vô cùng tốt.
Cô không khỏi cười lạnh châm chọc, mà người em ruột thịt như cô đây, lại như bị ngăn cách bởi núi cao biển rộng, chẳng quen biết, chẳng thấu hiểu.
Im lặng hồi lâu, ánh mắt cô lạc hướng đến túi văn kiện trên bàn trà, cuối cùng vẫn mở ra xem, trang thứ nhất chính là ngôi sao nam có địa vị cao nhất trong show tống nghệ này —— Chu Gia Dịch.
Hắn là "bát vàng" của truyền thông Tân Ngu, chỉ mới 23 tuổi đã trở thành diễn viên đỉnh lưu, được mệnh danh là ngôi sao thiên tài sáng chói nhất trong giới giải trí.
Anh ta, cũng là mục tiêu đầu tiên của cô.
Vì để tiếp cận được hắn, cô không tiếc bỏ ra một ngàn vạn mua vị trí khách mời trong show tống nghệ "Bách thái nhân sinh" này.
Sở dĩ đem anh ta liệt vào mục tiêu hàng đầu, là bởi vì cô phát hiện ra kíp nổ dẫn dắt một khối khổng lồ mang tên Tân Ngu vẫn luôn để lộ ở bên ngoài.
Chu Gia Dịch, chính là kíp nổ duy nhất đó.
Xem xong tư liệu khách mời và thông tin đại khái của chương trình, cô xé xuống hai trang tư liệu của Chu Gia Dịch và Hạ Tư, vò nát rồi châm lửa đốt ném vào gạt tàn thuốc, ánh lửa mỏng manh bị ánh đèn sàn sáng rực trong phòng lấn át, nhưng vẫn có thể rõ ràng nhìn đến những tia lửa nhỏ leo nhanh trên mặt giấy, ng·ay sau đó tro tàn bụi bặm toàn toàn đình đình, cuối cùng toàn bộ dừng lại tro than, rồi tan biến vào màn đêm đen đặc.
Chu Ý hai tay khoanh trước ngực, lún thật sâu vào sofa, ánh mắt lạnh nhạt mà âm lãnh nhìn chằm chằm dòng chữ và tấm ảnh trên mặt giấy đang dần biến thành tro tàn.
Hai người kia tốt nhất nên ngoan ngoãn, thức thời mà giữ mình cho chặt, đừng có dây vào cô.
Bằng không, cô sẽ khiến kết cục của bọn họ giống như hai tờ giấy này, hoàn toàn hóa thành tro tàn, rồi tan biến giữa biển người mênh mông, không ai hay biết.