Đúng lúc đó, cô nhân viên cửa hàng quay lại, lịch sự nói: “Thưa ngài, quản lý cửa hàng chúng tôi vừa thông báo, vì ngài là khách VIP nên lần này có thể ngoại lệ cho trả hàng. Tuy nhiên chỉ hoàn lại 30%, ngài thấy sao ạ?”
“Cảm ơn, nhưng không cần nữa.” Thẩm Kỳ Nhiên lập tức đáp, ngữ khí thản nhiên: “Có người tốt bụng đã muốn mua lại toàn bộ rồi. Phiền bên cô hỗ trợ đóng gói miễn phí, lát nữa giúp tôi đóng thật đẹp rồi chuyển cho cô ấy.”
Cậu chỉ về phía Thẩm Mộng Lam, cười nhàn nhạt: “Cảm ơn nhé!”
Trang phục đặt may riêng mà cũng có người chịu mua lại toàn bộ à?
Đám nhân viên xung quanh đồng loạt quay sang nhìn Thẩm Mộng Lam, ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngốc nghếch.
“Ai nói tôi muốn chứ!” Thẩm Mộng Lam lập tức phản bác, mặt đỏ bừng vì tức giận: “Đây toàn là đồ nam, tôi mua về làm gì!”
Xem ra đối phương cũng không phải là ngốc thật. Thẩm Kỳ Nhiên khẽ thở dài, lộ vẻ tiếc nuối: “Không đủ tiền thì cứ nói thẳng, đừng làm lãng phí cảm xúc của người ta, haizz.”
Có người lỡ bật cười thành tiếng. Dù đã kịp nín lại, nhưng tiếng cười ấy vẫn khiến Thẩm Mộng Lam xấu hổ tới mức chỉ muốn tìm lỗ chui xuống.
“Thẩm Kỳ Nhiên!” Bị người mình coi thường mỉa mai trước bao nhiêu người, Thẩm Mộng Lam rốt cuộc không nhịn được, xấu hổ hóa thành tức giận, quát lớn:
“Đừng tưởng vào được nhà họ Thiệu rồi là yên thân! Hôm nay họ có thể bắt anh trả đồ, thì mấy hôm nữa cũng có thể đá anh ra khỏi cửa luôn đấy! Rảnh rỗi đấu khẩu với tôi, chẳng bằng tự lo cho thân mình đi!”
Cô nói vậy cũng không phải không có cơ sở. Ngày Thẩm Kỳ Nhiên kết hôn, phần kính rượu trong lễ cưới bị hủy bỏ thẳng thừng.
Bên ngoài thì viện lý do tân lang sức khỏe không tốt, phải lui về trước, nhưng Thẩm Mộng Lam biết rõ sự thật, rằng Thẩm Kỳ Nhiên là bị Thiệu Hành đuổi về!
Vị thiếu tướng tàn tật kia từ trước đến nay đã chẳng ưa gì người anh trai vô dụng này của cô, có gả vào nhà họ Thiệu cũng sẽ không có kết cục tốt, ly hôn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Thẩm Kỳ Nhiên còn chưa kịp mở miệng, thì bỗng nhiên lại có một làn hương thơm dịu dàng ập tới. Vai cậu khẽ bị khoác nhẹ, tiếp theo là một giọng nữ trong trẻo, dứt khoát vang lên:
“Thiếu phu nhân nhà họ Thiệu chúng tôi, từ bao giờ đã đến lượt cô chỉ trỏ?”
Thẩm Kỳ Nhiên quay đầu lại, kinh ngạc nhận ra người quen: “Chị Dao Dao?”
Thiệu Dao trước mặt chồng mình là cô vợ nhỏ dịu dàng, trước mặt người ngoài thì lại mang theo khí thế sắc bén, mạnh mẽ, đúng chuẩn con gái nhà võ.
Cô chỉ vừa xuất hiện, khí chất đã lập tức áp đảo cả đám người Thẩm Mộng Lam.
Dù bình thường luôn tỏ vẻ kiêu ngạo trước Thẩm Kỳ Nhiên, nhưng đối mặt với Thiệu Dao thì Thẩm Mộng Lam lại chẳng dám hé răng.
Thiệu Dao tuy không đi theo con đường quân đội như em trai mình, nhưng địa vị cùng danh tiếng của cô trong giới thương nghiệp lại không hề nhỏ, quan hệ rộng rãi, không phải hạng người dễ động vào.
Mấy cô bạn đi cùng liếc nhìn nhau, rất ăn ý mà lập tức im bặt. Dù ai cũng biết thiếu gia nhà họ Thiệu bị liệt hai chân, tương lai mờ mịt, nhưng sự nghiệp của người chị cả nhà họ Thiệu là Thiệu Dao thì ngày một rực rỡ, khiến biết bao người vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.
Mà nhìn thái độ của Thiệu Dao ngày hôm nay, thì e rằng Thẩm Kỳ Nhiên ở nhà họ Thiệu cũng không hề thấp kém như trong lời đồn. Đến mức mà Thiệu Dao còn phải đích thân ra mặt bảo vệ, như vậy đã đủ để thấy được địa vị của cậu không hề tầm thường.
“Không phải tôi cố ý chỉ trỏ.” Thẩm Mộng Lam vội vàng đổi giọng, ngấm ngầm ám chỉ:
“Chỉ là vừa mới cưới đã đem của hồi môn bán sạch lấy tiền mặt, thử hỏi ai mà chẳng thấy lạ? Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, không khéo lại bị nói là cố tình vả mặt nhà chồng.”
Vừa rồi Thiệu Dao đã gọi điện thoại hỏi dì Mai, vậy nên cô hiểu rõ ngọn nguồn sự việc.
Nghe những lời ám chỉ của Thẩm Mộng Lam thì cô chỉ thấy buồn cười, lập tức lạnh lùng đáp trả: “Chút đồ rẻ tiền đó mà cũng xứng gọi là của hồi môn à?”
Thiệu Dao nhướng mày, cười nhạt: “Là nhà họ Thẩm quá keo kiệt không chịu để Tiểu Nhiên chọn đồ cho tử tế, hay là đến cả vài món ra hồn cũng không lấy ra nổi? Về hỏi lại Thẩm thái thái nhà cô đi. Làm mẹ kế kiểu đó, không sợ bị thiên hạ cười cho sao?”
Sắc mặt Thẩm Mộng Lam tái xanh, muốn cãi lại nhưng không biết phải nói gì, vì những lời đó quả thực là sự thật.
“Đúng vậy, là chúng tôi bảo Tiểu Nhiên đi trả hàng, vì mấy thứ đó không xứng với đẳng cấp hiện tại của em ấy. Đã dùng là phải dùng thứ tốt nhất, mới xứng đáng với thân phận thiếu phu nhân nhà họ Thiệu.”
Thiệu Dao nói rồi kéo Thẩm Kỳ Nhiên lại gần mình: “Đi thôi, chị đưa em đến ALIS!”
ALIS là cửa hàng cao cấp xa xỉ bậc nhất ở đây, chuyên về thiết kế hình tượng, thẩm mỹ, trang phục và phụ kiện đặt làm riêng.
Tuy Thẩm Mộng Lam ở trong nhà rất được cưng chiều, nhưng tiền tiêu vặt của cô cũng có giới hạn. Mua vài món hàng xa xỉ thông thường thì không thành vấn đề, nhưng nếu muốn vào ALIS thì nhất định phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Trong ánh mắt ghen ghét và tức tối của Thẩm Mộng Lam, Thẩm Kỳ Nhiên bị Thiệu Dao kéo thẳng lên trụ sở ALIS ở tầng cao nhất của tòa nhà.
Trên đường đi, dù Thẩm Kỳ Nhiên đã nhiều lần nhỏ giọng xin rút lui nhưng không có tác dụng, chỉ đành âm thầm rơi lệ trong lòng: Đồ của tôi chưa trả xong còn ở dưới lầu! Tiền của tôi! QAQ!
Ngoài các mặt hàng xa xỉ, thứ nổi bật nhất ở ALIS chính là trung tâm thiết kế hình tượng, không chỉ có trang phục đặt may mà còn bao gồm cả khu chuyên về làm tóc và chăm sóc sắc đẹp.
Vừa bước vào cửa hàng, Thiệu Dao lập tức dẫn Thẩm Kỳ Nhiên tới khu làm tóc, rất nhanh sau đó đã trông thấy Thiệu lão phu nhân đang được phục vụ tại đây.
Hôm nay là ngày hiếm hoi mà Thiệu lão phu nhân có thời gian rảnh rỗi, nên mới cùng Thiệu Dao tới đây làm đẹp.
Bà đã nghe dì Mai nói Thẩm Kỳ Nhiên cũng tới ALIS, nhưng vì điện thoại của cậu bật chế độ tĩnh âm nên gọi mãi mà không thấy trả lời, bà mới bảo Thiệu Dao xuống xem thử. Không ngờ con gái thật sự đưa người lên tận nơi.
Vừa gặp lại nhau, Thiệu Dao lập tức kể lại chuyện Thẩm Mộng Lam làm khó Thẩm Kỳ Nhiên ở dưới lầu. Thiệu lão phu nhân nghe xong thì suýt chút nữa đã tức đến phát nổ.
“Nhiên Nhiên, con đừng buồn.” Thiệu lão phu nhân vội vàng an ủi con dâu: “Thẩm gia không cho con được những thứ xứng đáng, thì nhà họ Thiệu chúng ta nhất định sẽ không để cho con phải chịu thiệt thòi… Tony! Thầy Tony đâu!”
Vào lúc này, Thiệu lão phu nhân lập tức thể hiện khí thế sấm rền gió cuốn, lập tức gọi stylist hạng năm sao của ALIS tới, yêu cầu phải xử lý Thẩm Kỳ Nhiên cho thật hoàn hảo từ đầu đến chân.
Là cửa hàng tạo hình thời thượng đỉnh cấp, nên dịch vụ ở đây cũng thuộc hàng tuyệt hảo. Thẩm Kỳ Nhiên còn chưa kịp từ chối đã bị một nhóm nhân viên nhiệt tình bao vây, trong chớp mắt mà cậu đã bị cuốn đi mất dạng.
Lúc này Thẩm Kỳ Nhiên vẫn còn đang nhớ thương đống quần áo ở dưới lầu, muốn lén trốn đi trả hàng mà sao lại khó đến vậy chứ!
Người vừa bị đưa đi, Thiệu lão phu nhân vẫn còn đang tức giận thở dài, thật sự là quá ức hϊếp người ta mà.
“Đúng là quá đáng thật! Thẩm gia dạy dỗ thế nào lại để cho con vợ kế cư xử như vậy, em gái mà lại dám chèn ép lên tận trên đầu anh trai!”
“Ai mà chẳng thấy bực chứ.” Thiệu Dao cũng thở dài: “Nhiên Nhiên còn giả vờ như không có chuyện gì, chắc là khổ sở lắm mà vẫn giấu hết trong lòng.”
Thiệu lão phu nhân nghe vậy lại càng thêm đau lòng, bà suy nghĩ một chút rồi nói: “Hôm nay A Hành hình như được nghỉ, hay là gọi nó đến đây luôn đi?”
So với việc dùng tiền mua đồ hay trang điểm làm đẹp, thì việc có thể nhìn thấy người chồng mình yêu nhất mới thật sự là phương thuốc an ủi tốt nhất cho một trái tim đang bị tổn thương.
“Ý kiến hay đó ạ!” Mắt Thiệu Dao sáng rỡ: “Phải cho tiểu Nhiên một bất ngờ vui vẻ mới được!”