“Vợ ơi, anh cũng dễ thương lắm.”
Thẩm Kỳ Nhiên sững sờ, lập tức quay đầu nhìn Thiệu Hành.
“Anh bảo nó nói thế à?”
“Không có.” Thiệu Hành nhướng mày, hắn nhìn “chính mình” thời trẻ con, vẻ mặt vô cùng vi diệu, “Anh đã nói rồi, đó không phải tinh thần thể của anh, anh không thể điều khiển hành vi của nó. Nhưng tư duy, tình cảm, bao gồm cả ký ức của chúng ta đều là chung. Em là người anh yêu, đương nhiên cũng là người nó yêu, nó có ý muốn gần gũi với em là chuyện bình thường thôi.”
Thẩm Kỳ Nhiên nghe câu được câu mất, đăm chiêu: “Nói vậy, bản chất của các anh là cùng một người, nhưng ở những trục thời gian khác nhau, nên tính cách sẽ có chút khác biệt? Ha, cái này chẳng phải giống đa nhân cách sao?”
“…Em muốn hiểu như vậy cũng được.”
Thẩm Kỳ Nhiên cúi xuống nhìn “Thiệu Hành ấu tể” trong lòng. Trẻ con ở tuổi này tư duy đều rất đơn thuần, dù có ký ức chung với Thiệu Hành, nhưng cậu bé không thể lĩnh hội những thông tin phức tạp đó, chỉ hành động theo bản năng tình cảm. Thấy Thẩm Kỳ Nhiên cúi đầu nhìn mình, “Thiệu Hành ấu tể” đột nhiên ngẩng đầu lên, “chụt” một cái hôn lên má Thẩm Kỳ Nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play