Lâm Nguyên Nguyên mở to hai mắt, tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Từ Dị đẩy cửa phòng ra: “Chúng ta vào trong nói.”
Ý của Từ Dị là muốn có không gian riêng với Lâm Nguyên Nguyên, nhưng Lâm Khởi thì vẫn đứng đó không nhúc nhích, nửa bên mặt dán vào trong cửa. Nụ cười trên mặt Từ Dị liền sụp xuống một nửa. Anh ta nhìn sang Lâm Nguyên Nguyên, đối phương lại không giống như trước kia hay phản đối, mà ngoan ngoãn nghe lời Từ Dị, đuổi Lâm Khởi đi.
Ngược lại còn khuyên Từ Dị hãy quen dần đi, coi như Lâm Khởi không tồn tại là được.
Từ Dị hận không thể cắn cho một phát, nhưng sự việc đã như cánh diều đứt dây bay lên trời, anh ta có thể làm, chỉ là nắm chặt sợi dây kia.
Anh ta ngồi xuống bên cạnh Lâm Nguyên Nguyên: “Nguyên Nguyên, chúng ta bên nhau đi.”
Điều Từ Dị nhận được không phải là cảnh tượng Lâm Nguyên Nguyên vui mừng như điên rồi lập tức đồng ý như anh ta tưởng, mà là đối phương ngẩn người, theo bản năng nhìn thoáng qua Lâm Khởi bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT