Thư Khinh Thiển nghe được, ngây ra một lúc, lập tức khuôn mặt đỏ bừng. Tuy nói Mặc Quân hiện tại chỉ là đứa nhỏ, nhưng giữa hai người đã có những chuyện xảy ra. Vừa trước còn không nghĩ gì, giờ nhắc đến chuyện tắm rửa, lại nhìn nàng lúc trước là một tiểu cô nương, giờ lại phải giúp nàng tắm rửa, nghĩ tới cũng cảm thấy rất quái dị và khó xử.
Nàng cố gắng tự trấn tĩnh lại: “Ngươi… Ngươi bây giờ tuy chỉ có dáng dấp tiểu hài tử, nhưng đã tám, chín tuổi rồi. Nhớ hồi trước khi ta như vậy lớn, đã sớm tự ngủ mặc quần áo, huống chi là tắm rửa. Còn ngươi chỉ là vóc dáng như hài đồng, đương nhiên không cần ta giúp ngươi tắm rửa.”
Mặc Quân liếc nhìn nàng, hờ hững nói: “Không nghĩ tới Khinh Thiển lại hiểu chuyện như vậy. Nhưng ta nhớ rõ, năm bảy tuổi ấy, ta đã giúp ngươi tắm một lần.”
Sắc mặt Thư Khinh Thiển đỏ bừng, ngập ngừng nói: “Cái đó… Lần đó không tính, ta chỉ mượn một chút nước thôi.”
“Mượn một chút sao? Nhưng ngươi không có làm gì, đều là ta hỗ trợ. Làm sao không tính được? Dù cho cái đó không tính, nhưng sau này ngươi sống cùng ta, mỗi lần đều không có sức lực, mà cũng không phải là…”
“Đình chỉ! Ngươi đừng nói nữa, vội đi tắm đi, nếu không ta sẽ không cho ngươi lên giường!” Thư Khinh Thiển nghe nàng nói mãi càng quá trớn, càng ngày càng không giữ mồm giữ miệng, liền vội vàng đẩy nàng vào phòng tắm riêng và đóng cửa lại.
Sau đó, nàng ngồi xuống, thầm than trách: “Thực sự là, người nhỏ đi rồi, da vẫn dày như cũ, chẳng có chút đáng yêu nào, thật là xấu quá đi!” Trong lòng thầm nghĩ, nhưng lại không thể không cảm thấy vui mừng. Đột nhiên nhớ tới đây không có y phục của nàng, trước kia trên người nàng chỉ có linh lực ngưng tụ mà thành, vậy sau này cũng không thể cứ dựa vào linh lực như vậy mãi. Nàng nghĩ ngợi một chút, cầm lấy chính mình bộ y phục đưa cho nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT