Thư Khinh Thiển thu dọn xong, dùng đĩa nhỏ gắp mỗi món một ít, sau đó đặt Tiểu Phượng Hoàng lên đùi, từ tốn đút cho nó ăn.
Tiểu Phượng Hoàng miệng nhỏ, lại không giống người có thể nhai được, Thư Khinh Thiển sợ nó bị nghẹn, liền kiên nhẫn xé nhỏ từng miếng, chầm chậm đưa vào miệng nó.
Tựa hồ đã lâu không được nếm tay nghề của Thư Khinh Thiển, Tiểu Phượng Hoàng ăn vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng còn lắc lư cái đầu. Tuy hiện tại Mặc Quân mang hình thái Phượng Hoàng, nhưng dáng vẻ ăn uống vẫn thong thả ung dung, phối hợp với hình dáng hiện giờ của nàng, lại càng tao nhã vô cùng.
Thư Khinh Thiển cẩn thận đút nó ăn, trong mắt nhu tình mờ mịt không thể giấu, nhìn bộ lông đuôi vẫn quấn quanh eo mình, trong lòng mềm nhũn thành nước.
Dù hiện tại đối mặt chỉ là một con Tiểu Phượng Hoàng, nhưng vừa nghĩ đến bên trong là linh hồn người nàng luôn tâm tâm niệm niệm, nàng liền không còn chút sức đề kháng nào.
Trong lòng từng oán hận, thậm chí từng nghĩ sẽ không dễ dàng tha thứ cho nàng, nhất định phải cho nàng một bài học. Nhưng giờ phút này, nàng biến thành như vậy, có lẽ vì Luân Hồi Đan và ảnh hưởng của hình thể Tiểu Phượng Hoàng, thường xuyên bộc lộ tính trẻ con. Dáng vẻ yếu ớt, đáng thương khiến người xót xa, khiến nàng chỉ muốn nâng niu trong lòng bàn tay, sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, làm sao còn nỡ trách phạt?
Thư Khinh Thiển thở dài một tiếng, cuối cùng bất lực nghĩ: đời này ta đã ngã trong tay nàng rồi, nếu nàng chịu trở về, ta cái gì cũng không cần, không nỡ trách phạt nàng thì cứ sủng ái nàng thật tốt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play