Sau một hồi lâu, Mặc Quân mới buông nàng ra, cầm lấy y phục đặt ở bên cạnh, tự tay mặc cho nàng. Thư Khinh Thiển chớp chớp mắt, mang theo vẻ ngây thơ cầm lấy y phục của Mặc Quân, cũng muốn giúp nàng mặc vào, kết quả tự nhiên là làm rối tung cả lên, hai người cùng chui vào một tay áo.
Mặc Quân vốn muốn chiều nàng, mặc cho nàng làm bậy, nhưng tình cảnh hiện giờ quá hỗn loạn, đành phải bắt lấy tay nàng, nhíu mày nói: “Ngươi nếu còn không ngoan, ta sẽ không cho ngươi mặc nữa, trực tiếp cởi sạch ngươi luôn.” Nói xong ánh mắt đảo qua toàn thân nàng, vô cùng ám muội.
Động tác của Thư Khinh Thiển khựng lại, thầm lẩm bẩm: “Hung dữ gì chứ, ngươi cởi, ta cũng có thể cởi.”
Khóe môi Mặc Quân cong lên: “Vậy sao? Ngươi không cần cởi cho ta, ta tự mình làm được. Nếu Khinh Thiển nàng thích cởi, vậy ta cũng cung kính không bằng tuân mệnh, tránh cho nàng nói ta hung dữ.” Dứt lời liền kéo áo ngoài của Thư Khinh Thiển đã mặc được một nửa xuống.
Thư Khinh Thiển tưởng nàng muốn làm thật, vội vàng túm lấy vạt áo trung y, hoảng hốt nhìn nàng, vẻ mặt vô cùng đáng thương.
Mặc Quân nhịn cười, giũ giũ quần áo, kéo Thư Khinh Thiển lại, một lần nữa đàng hoàng mặc vào cho nàng: “Sợ rồi đúng không? Không trêu nàng nữa, mới tỉnh lại mà, không chịu nổi dằn vặt đâu.”
Thư Khinh Thiển bị nàng trêu đến đỏ mặt, câu “không chịu nổi dằn vặt” kia thật sự khiến người ta nghĩ ngợi. Nhưng nàng cũng hiểu chuyện, lúc nãy tuy có chút nghịch ngợm, phần nhiều là muốn trêu đùa Mặc Quân. Giờ thấy nàng tâm tình không tệ, trong lòng mới yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT