Khí chất của Bùi Cảnh Xuyên quả thực bất phàm, tiểu nhị không chút chậm trễ liền dẫn hai người lên lầu ba thanh tĩnh tao nhã, những món trân phẩm hiếm thấy thường ngày cùng với trấn điếm chi bảo đều lần lượt được bày ra trước mặt Khương Mị.
Châu ngọc rực rỡ, lấp lánh ánh vàng.
Tùy tiện chọn lấy một món, cũng đủ để mua cả tiệm đậu hũ của Khương Mị rồi.
“Những món này đều là vật trân quý nhất trong tiệm bọn tiểu nhân, mỗi món đều là độc nhất vô nhị, tiểu nhân cam đoan khắp thành Kỳ Châu này, không ai có thể sánh bằng phu nhân đâu.”
Tiểu nhị khẩn thiết khuyên nhủ, ánh mắt nhìn Khương Mị chẳng khác nào nhìn thấy cây tiền.
Dù đã có mũ sa che mặt nhưng gương mặt Khương Mị vẫn nóng bừng lên.
Nàng là phu nhân gì chứ, đến tư cách chính đại quang minh mà đứng bên cạnh Bùi Cảnh Xuyên nàng cũng không có, những thứ này dù quý giá đến đâu, đối với nàng mà nói, cũng chẳng khác nào tiền bán thân.
Dẫu đã chuộc thân làm người lương thiện, nàng vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh hèn mọn, lả lơi.
Tâm tư rối ren dâng trào, nhưng Khương Mị vẫn giữ nét mặt bình thản, cầm một cây trâm vàng nặng trĩu hỏi Bùi Cảnh Xuyên:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT