Năm thứ hai An An đến Lệ Châu, con bé đã học được không ít chữ nghĩa, ngày thường không có việc gì liền đến viện chính bầu bạn với Khương Mị, ngoan ngoãn hiểu chuyện hết mực.
So với nàng, Bùi Triệu đúng là nghịch đến mức chó cũng ngán, một ngày không đánh là leo lên nóc nhà gỡ ngói.
Khương Mị sau khi bận rộn xong đủ thứ việc, còn phải tức giận vì hắn một trận, đến mức đầu óc quay cuồng, mãi đến khi Trương chưởng quầy ẩn ý muốn nói đến chuyện gả cháu gái cho Khương Tuân, nàng mới bừng tỉnh nhận ra Tuân nhi sớm đã đến tuổi nghị thân.
Hiệu thuốc của Hồ đại phu làm ăn rất phát đạt, không ít người lặn lội tìm đến. Từ sau khi bệnh của Tuân nhi khỏi hẳn, hắn cũng bắt đầu ngồi khám tại hiệu thuốc.
Hắn có kinh nghiệm rất tốt trong việc trị thương tích té ngã, thời gian trôi qua, cũng dần có danh tiếng.
Tiễn Trương chưởng quầy đi, Khương Mị gọi Tuân nhi lại gần, thử hỏi xem hắn thích kiểu cô nương như thế nào, nhưng chỉ nhận được một câu cứng nhắc:
"Con còn nhỏ, chưa nghĩ đến mấy chuyện này, a di không cần bận tâm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT