Nhưng một kẻ như Mục Lâm Xuyên, hai chân đều đã phế, có tìm được hay không, Mục Hành Giản cũng không để tâm mấy. Dù sao thì khí số đã tận, cũng chỉ là con châu chấu mùa thu, chẳng thể nhảy nhót thêm bao ngày.
Sau khi an ủi Trần Đản, Mục Hành Giản cũng không vội vào điện, mà chỉ lặng lẽ đứng yên tại chỗ, ngước mắt nhìn ánh dương vừa nhô lên nơi chân trời.
Minh nguyệt đã lặn.
Thái dương mới mọc.
Một đêm hỏa quang rực rỡ như thiêu đốt cả chân trời, máu trên tóc và giáp của Mục Hành Giản đã khô cứng, toàn thân hiện vẻ mỏi mệt cùng cực.
Chư tướng nhìn thần sắc hắn ta, ai nấy đều hiểu trong lòng hắn ta hẳn đang nghĩ đến Cố Thanh Huy, bèn âm thầm bất an, không một ai lên tiếng.
Lúc này vừa mới công phá Kinh Thành, sự vụ ngổn ngang chờ hắn ta xử lý. Mục Hành Giản ánh mắt trầm xuống, đưa tay lau mặt, bước chân vững vàng tiến vào đại điện, vừa đi vừa trầm giọng hạ lệnh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT