Ôm chặt thiếu nữ trong lòng, Trịnh quý nhân muôn vàn cảm xúc cuộn trào, lúc thì nhớ đến muội muội ruột thịt, lúc lại nghĩ đến người thân trong nhà, sống mũi cay xè, lệ trào nơi khóe mắt.
Thật nực cười thay, đường đường là nữ nhi Trịnh gia, nàng ta không chỉ hại chết phụ mẫu và tộc nhân mình, ngay cả nha hoàn thân cận cũng chẳng bảo vệ được. Ấy vậy mà lại từng ôm mộng tưởng đối với Mục Lâm Xuyên, thật đúng là bị mỡ heo che mờ tâm trí.
Chủ tớ hai người quỳ rạp dưới đất, ôm nhau mà gào khóc thảm thiết.
Khóc xong, đại quý nhân lau nước mắt, cắn răng đứng dậy, giận dữ truyền gọi tất cả cung nữ trong cung điện đến, ra lệnh cho mọi người cầm lấy bất kỳ vật gì có thể dùng làm binh khí trong điện, bất kể là chân đèn hay bình hoa.
“Ha ha ha ha… Giang sơn của bệ hạ hôm nay coi như mất rồi!” Mái tóc rối tung, ánh mắt rực lửa, Trịnh quý nhân cất tiếng cười giận dữ. “Bệ hạ đã bỏ mặc chúng ta không đoái hoài, vậy thì để chúng ta tự cầm lấy vũ khí mà bảo vệ bản thân!”
“Có ta ở đây, quyết không để loạn quân bước vào ngọc điện nửa bước!”
Lời nói dõng dạc khiến lòng người an định phần nào, nước mắt vội lau, trong ngoài điện lập tức trở nên bận rộn nhộn nhịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT