Nàng ta đã để tình ái che mờ đôi mắt quá lâu, đến lúc này mới bỗng nhiên đại ngộ.
Trên người Cố Thanh Huy có một cỗ khí chất quyết tuyệt. Lần này tiến kinh, nàng ta vốn đã ôm tâm niệm cùng Văn Thù đồng quy vu tận, nhưng ý trời trêu người, cuối cùng Văn Thù lại tha cho nàng ta một mạng.
Núp dưới danh nghĩa “nhục mạ thê tử thần tử”, tiến vào Kinh Thành, nay thiên hạ đều cho rằng nàng ta đã thất tiết. Một người như nàng ta, sống sót sau khi bị “phế đế tiền triều” làm nhục, còn có thể lấy gì làm thể diện để trở thành hoàng hậu tân triều, lấy gì để đối mặt với thiên hạ?
Mục Hành Giản thật sự để tâm đến nàng ta sao? Chỉ e là không. Dẫu cho hắn ta thật sự thực hiện lời hứa, bất chấp đại nghĩa thiên hạ mà sắc phong nàng ta làm hậu, thì thân là đế vương, Mục Hành Giản liệu có thể trọn đời chỉ thủ một người như nàng ta hay chăng?
Vì để vững ngôi cửu ngũ, hắn ta sẽ nạp vào cung vô số tiểu thư thế gia, vô số thiếu nữ ngây thơ nhiệt tình như nàng ta thuở thiếu thời, như A Mị kia, sẽ lần lượt tàn úa nơi hoàng thành này.
Nghĩ tới nghĩ lui, người nàng ta áy náy duy chỉ có Văn Thù, người từ thuở bé đến giờ vẫn luôn tín nhiệm nàng ta tha thiết, đối đãi chân tâm. May thay, “Thương lãng chi thủy thanh hề, khả dĩ trạc ngã anh; Thương lãng chi thủy trọc hề, khả dĩ trạc ngã túc”*. Nguyện giếng nước trong kia rửa sạch tội nghiệt của nàng ta, nguyện kiếp sau nàng ta có thể làm một thiếu nữ vô ưu vô lo, vui vầy nơi tay áo, đầu gối bên lòng người thương.
Trời đã sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT