Đơn giản là hình ảnh người kia quá đỗi chân thật, lại quá mơ hồ. Chỉ cần y hơi chút dừng lại, liền sẽ tưởng tượng ra cảnh Tạ Khinh Phùng thân rơi hiểm cảnh, khiến trong lòng dâng lên một cỗ tức giận không thể kìm nén. Đồng Trần kiếm rút ra, kiếm quang lóe sáng, dây leo to lớn chắn đường liền bị chém thành từng mảnh nhỏ. Quý Tắc Thanh siết chặt ánh mắt, lập tức đuổi theo bóng người phía trước.
Bóng người ấy đi rồi lại dừng, như cố ý trêu chọc. Quý Tắc Thanh đuổi theo không rời, không biết đã qua bao lâu, quanh y đã không còn thấy trời đất. Ngay khi y tưởng rằng bản thân sẽ cứ mãi đuổi theo trong vô vọng, Tạ Khinh Phùng bỗng quay đầu lại cười với y, rồi cúi người chui vào một lối đi hẹp.
Lối vào kia cực kỳ nhỏ hẹp, đến mức một nam tử trưởng thành cũng phải cúi người mới có thể đi qua. Y đi một đoạn khá lâu, cuối cùng cũng đến được lối ra. Nhưng cảnh tượng trước mắt lại hoàn toàn khác biệt với thế giới bên ngoài.
Sương trắng lờ mờ, hơi nước ấm áp bao phủ lấy Y, khiến người ta cảm thấy ấm dị thường. Những đóa hồng liên đỏ như máu trôi nổi trên mặt nước, cánh hoa lay động theo từng gợn sóng. Ngẩng đầu nhìn lên, là một vầng trăng tròn treo cao, ánh sáng trong trẻo rơi xuống, phủ lên cảnh vật một tầng phong nguyệt mê ly, vừa mỹ lệ lại vừa quỷ dị, khiến người ta không rét mà run.
Y cầm chặt kiếm, không vội bước tới, thì bỗng nghe từ trong hang đá phía xa truyền đến một giọng nói thanh lãnh, mờ mịt:
"Sư đệ."
Y giật mình, bước từng bước qua mặt đá ướt át, tiến tới trước cửa động. Nhưng khi bước vào trong, cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến toàn thân hắn run rẩy, cơn giận dữ dâng trào đến mức máu như chảy ngược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play