Bùm, bùm, bùm.
Tiếng tim đập mạnh mẽ vang lên, trong khoảnh khắc, Tạ Khinh Phùng như thể nghe thấy tiếng tim mình đập loạn xạ, âm thanh đinh tai nhức óc. Những cảm giác mà trước giờ hắn luôn cố gắng lờ đi, bỗng dưng như bùng lên, rõ ràng và mạnh mẽ.
“Sư huynh, ta giống như bị bệnh, tim đập mạnh quá.” Quý Tắc Thanh lẩm bẩm, nhưng cơ thể lại không tự chủ dán sát lại gần Tạ Khinh Phùng, khuôn mặt cọ vào ngực hắn, như muốn tìm kiếm một chút an ủi từ sự gần gũi này, cảm giác nóng rực trong lòng dường như vẫn chưa thể vơi đi, giống như uống rượu độc giải khát.
Tạ Khinh Phùng bị y cọ đến mức không thoải mái, lạnh nhạt nói: “Ngươi không phải bị bệnh, chỉ là bị người ta ám toán, trúng độc thôi.”
“Ừ.” Quý Tắc Thanh ngẩn ngơ đáp lại, một lúc lâu không nói gì thêm, rồi mới lẩm bẩm: “Nếu không phải bị bệnh thì tốt.”
Tạ Khinh Phùng: “……”
Tạ Khinh Phùng im lặng một lúc, không biết phải nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT