Giữa tiếng va chạm hỗn loạn trong trận chiến, thanh âm của Tạ Khinh Phùng vang lên nhưng nhanh chóng bị lấn át. Kiếm của Quý Tắc Thanh tàn nhẫn không chút lưu tình, trong khi Quý Khâm dù tay không vẫn tung ra từng chưởng phong mang sát khí dày đặc. Trong khoảnh khắc, đá tường của thạch động rạn nứt, từng khối đá lớn vỡ ra bay tứ tung, không khí tràn ngập sát ý khiến người nghẹt thở.
Tạ Khinh Phùng ôm lấy nhị cẩu vào lòng, nghiêng người tránh đi để khỏi bị ngộ thương, mi tâm khẽ nhíu lại: “Các ngươi trước hết bình tĩnh một chút đã ——”
Chưa kịp nói dứt câu, một tảng đá lớn từ phía trước hung hăng lao tới, gần như ép sát mặt. Hắn nghiêng mình ôm nhị cẩu tránh né trong gang tấc, liền sau đó, bàn gỗ nát vỡ biến thành mảnh vụn như mưa rơi, bắn tới như đao nhọn.
Tạ Khinh Phùng vung tay áo hóa giải, lại ngẩng đầu nhìn thấy đỉnh thạch động đã nứt chằng chịt, loang lổ như mạng nhện. Nếu trận chiến này cứ tiếp tục, e rằng toàn bộ tiểu đảo sẽ bị hủy hoại.
Bên cạnh, tiểu giao nhân gấp đến độ bật khóc, ôm chặt lấy tay áo hắn không buông, vừa run vừa nghẹn ngào: “Cha... Cha đừng đánh mà... Ca ca cũng đừng đánh nhau...”
Nhìn thấy thạch động sắp sụp đổ, Tạ Khinh Phùng cắn răng hạ quyết tâm, dứt khoát mang theo tiểu giao nhân lao vào giữa hai người đang giao chiến.
Hai người kia thoáng khựng lại, nhưng rồi vẫn chẳng hề dừng tay. Tạ Khinh Phùng rút kiếm, mạnh mẽ chen vào giữa trận chiến, cố gắng tách họ ra. Nhưng kiếm khí chưởng phong đã đến sát bên, hắn chưa kịp thi triển pháp lực thì hai mắt đã tối sầm, đầu gối mềm nhũn, thân thể nghiêng đi, trực tiếp ngất lịm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT