Từ khoảnh khắc nhìn thấy sợi tơ đỏ giống hệt trên người Quý Tắc Thanh hiện ra trên cánh tay Khúc Minh Sơn, một nghi vấn liền âm thầm nảy sinh trong lòng Tạ Khinh Phùng.
Khúc Minh Sơn tu luyện tà thuật, cuối cùng chết thảm, khiến chính đạo như rắn mất đầu. Nhưng điều khiến người ta phẫn nộ hơn là: Tạ Khinh Phùng và Quý Tắc Thanh không chỉ không gặp chuyện gì, trái lại còn như kẻ chiến thắng thong dong trở về. Lời đồn hai người cấu kết cùng nhau làm điều mờ ám đã bắt đầu lan truyền. Trong lòng không phục nhưng thực lực lại không bằng, các tông môn chính đạo đành cắn răng cố chịu, không thể công khai động thủ, chỉ có thể trấn giữ quanh Ma Ngoại Lâm, cùng Tàng Kính Cung giằng co.
“Truyền lệnh: mang theo ma lang và giáo chúng, đem toàn bộ tu sĩ chính đạo vây lại, không có lệnh không được rời đi. Kẻ trái lệnh … giết để răn đe.”
Khúc Minh Sơn làm mưa làm gió bao năm, giờ đây đã không còn hậu thuẫn, người trẻ tuổi còn lại thì non nớt, kẻ già nua thì đã sớm thoái ẩn tu hành, chẳng còn gì đáng sợ. Tuy Tạ Khinh Phùng không định lấy mạng bọn họ, nhưng đã đến cửa khiêu khích, nào thể dễ dàng buông tha? Đến dễ dàng thì đi cũng không thể dễ dàng như vậy.
Dặn dò xong, hắn dẫn theo Quý Tắc Thanh quay về Tàng Kính Cung. Mấy vị điện chủ tuy bị trọng thương nhưng lại cố chấp không chịu rút lui trị thương, nhất quyết lưu lại cùng Hoa Kiến Tuyết trấn thủ ngoài Ma Ngoại Lâm, giống như những con chó đói nhìn thấy thịt mỡ, nóng lòng chờ cơ hội đại khai sát giới.
Chỉ có Thôi Vô Mệnh đã được lệnh trở về. Hắn ta trọng thương, tinh thần cũng suy kiệt, đến cả Tạ Khinh Phùng cũng không nỡ để hắn ta tiếp tục chịu khổ.
“Vô Mệnh, lui về chữa thương đi,” Tạ Khinh Phùng nói, ánh mắt mang theo ý dịu dàng hiếm thấy. “Ngươi là Điện chủ, càng cần phải bảo trọng thân thể. Những việc còn lại, giao cho ta là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT