Trong lòng vừa khơi lên được một chút khao khát, Soái Lãng lại tự phủ định.
Mình mà có khả năng đấy sao? Soái Lãng không đủ tự tin, từ bé tới lớn y nghe mắng chửi là chính, mười mấy năm trời, chẳng có điểm tựa nào mà tin nữa. Ngoài kia toàn là thứ yêu nghiệt, không cẩn thận là bị nuốt cả xương, nói gì tới làm giàu.
Mười vạn gì chứ, đáng lẽ nên lấy một vạn, tránh xa lão già khó lường này, kiếm công việc, sống yên ổn như trước giờ có phải hay không.
Xe đang chạy bon bon, đột nhiên Soái Lãng vỗ vỗ lưng ghế, chỉ tay về phía trước: “Anh Hoàng, dừng ở siêu thị trước mắt kia, tôi mua vài thứ.”
“Ừ.” Hoàng Hiểu giám tốc độ xuống, đỗ gần vỉa hè.
Soái Lãng xuống xe, cùng lúc này cửa kính ghế phụ lái cũng hạ xuống, Cố Thanh Trì thò đầu ra: “Soái Lãng, thực sự không định làm nữa à?”
Đứng trên vỉa hè tấp nập, Soái Lãng như tìm lại cảm giác yên tâm quen thuộc, ở nơi này y mới thấy đây là chỗ mình thuộc về, gật đầu rất kiên quyết.
“Có thể cho tôi biết nguyên nhân được không? Chê ít tiền hay là ghét lão già này?”
“Đều không phải, có điều nguyên nhân không thể nói cho bác.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play