Nói tới đây mọi chuyện đã hai năm rõ mười, Soái Lãng nhìn Cố Thanh Trì đầy kỳ vọng, mong ông ta khảng khái như ở công viên, cho mình 1 vạn để tiêu. Mà lão già cứ như quên mất chuyện đó vậy, cứ ngồi im như thể đang theo đuổi suy tính nào đó, Soái Lãng chịu không nổi nữa rồi, nhắc khéo: “Bác ơi, không còn sớm nữa, chúng ta phải đi thôi.”
“Xong ngay đây.” Cố Thanh Trì ra hiệu cho y bình tĩnh, cực kỳ nghiêm túc hỏi Soái Lãng: “Cậu tin chắc vào phán đoán của mình chứ?”
Soái Lãng gật đầu cái rụp: “Đương nhiên.”
“Chắc chắn thế hả?”
“Vâng.”
“Có tự tin không?”
“Rất tự tin.”
“Được, tôi cho cậu một cơ hội.” Cố Thanh Trì tựa như châm chước rất lâu mới xác định cho Soái Lãng cơ hội này, ngồi ngay ngắn nói: “Cậu nói rất hay, nhân vật chính không phải người mà là tiền, có điều lời cậu nói mới chỉ là suy đoán, chưa xảy ra. Chúng ta lấy ba ngày là giới hạn đi, nếu mọi thứ diễn ra đúng như lời cậu nói, tôi sẽ cho cậu thêm 10 vạn, dù sao chúng ta là đồng bọn như cậu đã nói, cậu diễn vai của mình không tệ.”
“Chuyện này ...” Soái Lãng trong tích tắc không nói lên lời nữa, bị hạnh phúc quá to lớn làm cho choáng váng, cảm thấy ông già này còn đáng yêu hơn cả thần tiên, đỏ mặt bẽn lẽn như gái về nhà chồng: “10 vạn cơ ạ … thế, ngại lắm bác ơi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT