Nghe thế Soái Lãng cười thật thà, không giải thích gì thêm, Tần Cách Phỉ lại hỏi chuyện đặt kỷ niệm chương bạc cuối năm của Phi Bằng, Soái Lãng ừ bừa, khiến thiếu phụ lẳng lơ đó vui lắm, nhiệt tình mời Phương Hủy Đình chọn vài món trang sức. Phương Hủy Đình ngại ngùng từ chối, Soái Lãng giới thiệu đây là em gái vừa tán được, ở huyện thành nhỏ tới, ít va chạm chả biết gì, chị Tần đừng cười, hôm khác tôi chuyên môn tới chọn cho cô ấy.
Phương Hủy Đình cố gắng không để lộ thân phận nên ngồi đó ít nói, vai cứng đờ, mặt thiếu tự nhiên, đúng là giống cô gái nhà quê lên thành phố.
Lát sau Tần Cách Phi cáo từ, Phương Hủy Đình mới nói nhỏ với Soái Lãng: “Này, anh không nhận ra à, đó là ...”
“Là cô gái có gian díu với Thai Bác Văn chứ gì, có gì lạ đâu, vợ bé không được luật pháp bảo vệ, ai dùng cũng không phạm pháp.” Soái Lãng trả lời rất đáng ăn đòn, kết quả bị Phương Hủy Đình nhéo một cái.
Rốt cuộc giám đốc Thượng Quan tới rồi, trước tiên là nói chuyện với Tần Cách Phỉ vài câu, thế là không cần Soái Lãng giới thiệu nữa, người ta tự biết là đứa cháu ngoại của Lâm Bằng Phi rồi. Đợi ông ta vừa tới, Soái Lãng đã mời ra ngoài, giống như có việc cần nói, ra ngoài một cái mở cửa ra, Thượng Quan Vân Thành lấy làm lạ hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Cậu cháu bảo cháu chuyên môn tới thông báo cho chú một tin cực gấp: “Soái Lãng mặt nghiêm trọng nói, sau đó tuôn một tràng kiến thức nửa hiểu nửa không về TTCK.
Thượng Quan Vân Thành nghe nói Lâm Bằng Phi bán cổ phiếu chạy rồi, ông chủ vừa lùn vừa béo vừa xấu này không ngồi yên được nữa: “Cậu của cậu quá bất nghĩa rồi đấy, giao hẹn với nhau lên 30 mới bán ra, sao ông ta lại bán trước?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play