Lại thêm 10 phút nữa, Phương Hủy Đình thực sự không dám tin vào mắt mình nữa, Hoa Thần Dật và thư ký Lưu tiễn Soái Lãng xuống tận cửa đại sảnh công ty, thái độ ân cần, xe đi rồi mà vẫn vẫy tay mãi.
“Tôi không biết anh lại được người ta hoan nghênh vậy đấy.” Phương Hủy Đình nhìn qua gương chiếu hậu, coi Soái Lãng thành gấu trúc rồi.
“Chỉ cảnh sát các cô không ưa tôi, tôi đi tới đâu chẳng được chào đón.” Soái Lãng thoải mái nói.
“Xì, đúng là đồ ngựa không biết mình mặt dài.” Phương Hủy Đình nói thế, nhưng không sao giải thích nổi: “Anh nói gì, họ tin không?”
“Chẳng có gì nhiều, tôi tới xin thêm 30 vạn tài trợ, nói sao họ tin vậy còn sùng bái tiễn tôi đi.”
“Bốc phét ...”
Nói chưa dứt lời cô đã trố mắt, Soái Lãng phe phẩy hai tờ chi phiếu trước mặt, cô không dám tin giật lấy xem, đúng một là chi phiếu tư của Lâm Bằng Phi, một là chi phiếu công ty Hoa Thái, đều ký ngày hôm nay, làm cách nào chứ? Nếu cô không đi cùng Soái Lãng có khi nghi y cùng người ta phối hợp lừa mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play