Soái Lãng quên sao được cơ chứ, quay đầu lại cười với Phương Hủy Đình, ưu nhã đưa lời mời: “Lên đây ngồi đi.”
“À, không cần đâu.” Phương Hủy Đình cũng nhỏ nhẹ khách khí nói.
“Này, định ăn quịt đấy à? Lên đây, thua phải chịu chứ.” Soái Lãng không vòng vo nữa, nói thẳng luôn.
“Không lên, tôi thích ngồi dưới.” Phương Hủy Đình đúng là muốn quịt rồi.
Soái Lãng mắt đảo một vòng, đã có kế: “Hay đổi phương thức khác đi, cho tôi sờ cũng được, sờ đâu do tôi chọn.”
“Phì, đồ lưu manh ...” Phương Hủy Đình mặt đỏ như máu không nghe tiếp nổi nữa, đưa tay muốn đánh, Soái Lãng né người, không ngờ cô mở cửa xuống xe, ngồi ở ghế phụ lại, hừ một tiếng: “Ai nói tôi quịt, tới đi ...”
Soái Lãng tới luôn không khách khí, hăm hở đưa mặt tới, ai ngờ một bàn tay chặn lại, y ngạc nhiên: “Làm gì thế, chắn thế này thì làm ăn gì được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play