Ái ...
Lão Soái thở dài cả mét, câm nín rồi chẳng biết mình kiếm công việc này cho nó là đúng hay sai, cái thằng này, mặc lên người đồng phục vẫn không che được bản chất lưu manh, nếu chẳng phải trông nó giống hệt mình hồi trẻ thì thật hoài nghi nó có phải con mình không: “Bảo con đi làm, con chuồn ra ngoài kinh doanh, cho con mặc đồng phục, con mặc thành cái thứ gì thế này? Rồi lấy cái tên Cầu Vong, con đọc sách mười mấy năm, không tới mức lấy cái tên như thế chứ?”
“Cha, cha không hiểu rồi, ở chỗ này không cần văn hóa, càng nát càng dễ nhớ ... Ê ê chậm chút, đi lại chậm chút, đồ dễ vỡ, làm gì thế hả ... Thôi, làm việc đi, không cần để ý ở đây, thong thả mà làm ...” Soái Lãng đang nói chuyện dở với cha thì quay sang mắng Điền Viên, an bài xong định nói chuyện tiếp lại một cái xe công cụ nát đỗ lại ở cửa hiệu, hai người mặc đồng phục thợ điện nhảy xuống chào Soái Lãng, sau đó vác từng thùng hàng trên xe xuống.
Soái Thế Tài lại vung tay bợp Soái Lãng phát nữa: “Con dùng xe của đơn vị làm ăn à?”
“Thì này đi không bị CSGT tra, xe tư dễ bị phạt lắm.” Soái Lãng thành thật khai, biết cha lo cái gì, trấn an: “Không sao, cái xe này bình thường toàn dùng đi bắt cá mà cha, bây giờ coi như dùng vào việc có ích.”
“Con vừa phải thôi, đừng có quá đà, xe đơn vị, người đơn vị, đều dùng để làm ăn cả, thế công tác thì ai làm?” Soái Thế Tài chướng mắt lắm rồi.
“Cha, trạm trưởng đồng ý mà, không lỡ việc đâu, có chuyện gì là về ngay, chẳng bao xa.” Soái Lãng nghiêm túc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play