Nhưng mà Soái Lãng nào có để ai tâm tình tốt được lâu, Lão Soái vừa vào chưa được năm phút đã chạy ra, chỉ có một mình, đùng đùng nổi giận: “ Thằng nhãi con trốn việc rồi.”
“Trốn việc?” Lão Trịnh sững sờ rồi nản chí.
Phương Hủy Đình bỗng dưng buồn cười lắm, cắn chặt môi không nói, thế mới là Soái Lãng, làm gì có chuyện y ngoan ngoãn đi làm đàng hoàng tử tế.
“Đừng vội, xử trưởng Trịnh, trạm trưởng của họ nói, nó đang ở thị trấn, dễ tìm lắm.” Soái Thế Tài an ủi.
Lão Trình vừa buồn bực, vừa lấy làm lạ: “Trốn việc mà trạm trưởng không quản à?”
“Quản gì, nơi này trời cao hoàng đế xa, chỉ cần hai điêu thuốc là mua chuộc được rồi ... Mà ngay cả trạm trưởng cũng yểm hộ cho nó, nếu tôi không lấy cái danh cảnh sát ra lừa thì đã không nói ra. Đi, sắp 10 giờ rồi, trạm trưởng nói chiều nay nó còn đi câu cá, nó mà xuống bãi Hoàng Hà câu cá thì khó tìm lắm.” Soái Thế Tài nhảy vội lên xe.
“Lại còn câu cá nữa, đi làm thế này thoải mái thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT