Phương Hủy Đình ngẩn người, cũng chính vì lần đó mà hai người dính líu không rõ ràng, không tới được với nhau nhưng cũng không giữ khoảng cách. Lần này Soái Lãng rời tổ chuyên án, dùng số di động cô không biết gửi cho một tin nhắn, còn Phương Hủy Đình trả lời tạm thời đừng liên hệ, lo lắng điện thoại của Soái Lãng bị kiểm soát, gây ra đống phiền toái ... Hơn một tháng không gặp thi thoảng nhớ tới, ký ức vẫn rất rõ ràng.
Trịnh Quan Quần hiểu lầm, cho rằng lời của mình có hiệu quả: “Chuyện thứ hai khi các cháu bám theo vụ án lừa đảo không có manh mối, Soái Lãng lại xuất hiện, cháu và Tiểu Mộc báo lên tổ chuyên án nói Soái Lãng có tình huống trọng đại muốn phản ánh, sau đó là đưa cậu ta ra khỏi đồn công an Hoàng Hà, cậu ta nói với các cháu làm sao tìm đám làm thẻ giả, đồng thời tìm ra mấy hang ổ thẻ giả.”
Lần này Phương Hủy Đình nhớ rất rõ, từ đó cô quen được Đại Ngưu, bị hào khí giang hồ cảm nhiễm, uống rượu say tới hồ đồ, Tiểu Mộc đưa cố về, nếu đổi lại là Soái Lãng, cô lo y thừa cơ phi lễ …
Trịnh Quan Quân càng quan sát càng tin tưởng phán đoán của mình: “ Cháu không biết, cậu ta khi đó vì dính vào vụ án trị án ở khu phong cảnh bị tạm giữ, vì cậu ta khi đó còn tay trắng mà tranh đoạt thị trường với hai người khổng lồ trong nghề là Phi Bằng và Chính Nùng, nên phá mười mấy sạp hàng của người ta. Vì nhân vật chính đã đi, vụ án này phải kết thúc qua loa. Kỳ quái là không biết sau đó Soái Lãng dùng thủ đoạn gì mà lại thành đứng cùng chiến tuyến với Phi Bằng, từ đó phất lên .... Giờ tôi hoài nghi chúng ta thành đá lót đường cho cậu ta.”
Phương Hủy Đình đã biết chuyện này, nhưng không nói ra mà thôi, tên đó chẳng bao giờ chịu làm việc đàng hoàng, cứ như không dính vào vài việc bất chính thì y sẽ khó chịu vậy.
Phản ứng không mạnh, không đủ đạt tới mục đích, Trịnh Quan Quân tiếp tục: “ Chuyện thứ ba chúng ta trải qua rồi, chính là ân ân oán oán với Đoan Mộc Giới Bình. Đoan Mộc Giới Bình thông qua thế lực của Lương Căn Bang nhiều lần ra tay với cậu ta, thậm chí phát triển tới thuê người phá cửa hiệu ... Cháu nhớ nghi phạm Lão Thương không, nghe nói hắn phái người tới khu phong cảnh bắt Soái Lãng chưa lâu liền bị người ta chụp bao tải từ đằng sau, đánh một trận, sau đó nhét vào cốp xe, ngay cả bản thân cũng không biết ai làm, mình ở đâu ... Soái Lãng hay rồi, trực tiếp tố cáo hắn ở đâu.”
Phương Hủy Đình phì cười, chuyện này đúng là khiến người ta cáu mà, bảo sao Tục Binh trói y lại làm mồi nhử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT