Hai người lúc này ở sảnh Dụ Đạt Thế Kỷ, mặt trời vừa mọc lên, chiếu vào bức tường kính cao vút, phản chiếu ánh sáng chói mắt, bãi đỗ xe ngoài sảnh sáng trưng. Cố Thanh Trì mặc bộ đồ lụa đen đứng chắp tay sau lưng, mi trắng tóc dài lất phất theo gió, khí vũ bất phàm. Dáng vẻ đó khiến không ít nam nữ ăn mặc lịch sự sang trọng đi ra đi vào cũng phải quay đầu nhìn, tỉ lệ quay đầu cao ngang với mỹ nữ.
Soái Lãng cũng đang nhìn, thi thoảng thấy lão già liếc mình, giờ thì hiểu ý nghĩa tồn tại của mình rồi, chính là để làm nổi bật thứ xung quanh, đặc biệt là làm nổi bật Cố đại sư. Mặc dù y cũng mặc đồ lụa, cũng áo đen, cũng giày vài, nhưng mà trông kiểu gì cũng thấy ngốc, cũng thấy quê.
Hàng loại gì thì phải đóng gói loại đó, người loại gì phải ăn mặc loại đó, cùng là một kiểu y phục mà mặc lên khác biệt quá lớn, một giống như thần tiên hạ phàm để phổ độ chúng sinh, còn một giống loại ngồi trên cây hái trộm quả.
Hai người đứng bên nhau vẫn giống mọi khi, chẳng thiếu gì, chỉ thiếu chút hài hòa.
“Này này, lưng thẳng lên.” Cố Thanh Trì lại nhìn Soái Lãng, đưa tay ra vỗ lưng y: “Lên chiến trường đừng để bị tuột xích, hôm nay nói đơn giản thì cũng đơn giản, Hoa Thần Dật có danh tiếng không nhỏ ở Trung Châu, mười mấy cái nghĩa trang phải xem hết một lượt, tìm ra nơi phong thủy tốt nhất. Nếu nói khó thì đúng là không dễ, hôm nay là ngày Mùng 1 tháng 3, dương khí bốc lên âm khí lắng xuống, thích hợp để âm trạch thôi phúc, trong nghề âm dương thì đây là hành vi nghịch thiên, sẽ có dị tưởng xảy ra, đừng có kinh hoàng.”
“Kinh cái gì chứ? Tôi không tin bác gọi ra được quỷ.” Soái Lãng không tin.
“Thế à? Nếu tôi gọi ra được tà vật gì đó, cậu có sợ không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play