Lương Căn Bang không dám hỏi hai người ở bên trong nói chuyện gì, vòng qua chỗ đám thủ hạ uống rượu đánh bài, lại đi thêm một đoạn xa, Đoan Mộc quay đầu hỏi: “ Bang Tử, chúng ta tuy làm nghề lừa đảo, nhưng cậu hẳn biết tôi chưa bao giờ nói dối, ít nhất tôi nói ở đâu có tiền là ở đó có, đúng không?”
“Vâng, ông chủ Vương, sao thế ạ.”
“Không sao, bây giờ có nơi có mấy trăm vạn, đó là tính ít nhất ... Có muốn không, nó ở bên cậu đấy.”
“Ở đâu ạ?
“Chính trong đó.” Đoan Mộc Giới Bình chỉ nơi giam Ngô Ẩm Hữu, tên đó nếu ngu ngơ như năm xưa thì không cần để ý, nhưng tiến bộ như vậy dựa vào một thân một mình tìm ra hắn, vậy thì đây là mối họa, không trừ bỏ không được: “ Cho cậu biết, bọn chúng giống chúng ta, đều là kẻ lừa đảo, vừa mới làm một vụ lớn, chính là hội đấu giá, chỗ giấu tiền chỉ hắn biết ... Kiến nghị cậu ép tí mỡ, tên này béo lắm.”
Vụ lừa đảo bị phát hiện, cảnh sát truy nã đêm ngày, Lương Căn Bang gần như tiêu cạn số tiền kiếm được mấy năm qua rồi, nếu hắn dư dả thì chẳng cần ở lại Trung Châu này, muốn trốn thì phải có tiền, còn là rất nhiều tiền mới được, nên nghe Đoan Mộc Giới Bình nói thế liền hưng phấn ngay: “Vâng, có câu này của ông chủ Vương, tôi dám làm, tôi còn tưởng anh cần tên này làm gì cơ, nếu thế thì tôi có cách khiến hắn nôn tiền ra.”
Trong bóng tối Đoan Mộc Giới Bình nhếch mép cười khó phát giác: “À phải, còn một chuyện nữa, cậu không thể ra mặt, nhưng cần tìm thật nhiều người làm, có cách không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT