“Cậu thực sự thích cô ấy chứ?” Không ngờ Hàn Đồng Cảng lại hỏi ra cô Soái Lãng khó đáp nhất, đợi mãi không thấy Soái Lãng nói gì, nhận ra ngữ khí của mình hơi cứng, hắn hạ giọng: “ Tôi không có ý gì cả, thay cô ấy hỏi cậu thôi, bất kể cậu thích hay không thích, tôi nhận ra, cô ấy thực sự thích cậu, rất thích ... Hôm nay cô ấy hẹn tôi ra ngoài, vừa nhìn thấy tôi ở cổng tòa báo là khóc rồi, nói cậu không nhận điện thoại, nhiều ngày qua cô ấy tìm cậu khắp nơi không thấy, nên bất đắc dĩ mới tìm tôi.”
“Tôi ... Thời gian qua bận ... Tôi ...” Soái Lãng nói nhát gừng, ánh mắt cũng né tránh Hàn Đồng Cảng.
Hàn Đồng Cảng vỗ vai y đánh đét: “Đừng giở trò với tôi, định nói dối à? Câu hỏi của tôi khó lắm sao?”
“Không khó, chỉ là không biết trả lời thế nào.” Soái Lãng nói đúng sự thật.
“Phải rồi, tôi cũng hồ hồ đây, sao tôi lại hỏi cậu câu đó.” Hàn Đồng Cảng như nhận ra sai lầm của mình: “Cậu căn bản không phân biệt rõ gian tình và ái tình, càng không phân biệt rõ lên giường và lập gia đình ... Soái Lãng, tôi không định can thiệp vào cuộc đời cậu, nhưng tôi thấy có vài thứ nên trân trọng.”
“Tôi không biết hai người xảy ra chuyện gì, nhưng tôi biết Hân Lôi là cô gái không dễ nảy sinh tình cảm với người khác, cô ấy lý trí rõ ràng hơn tình cảm, chúng tôi ở thời đại học mặc dù cùng đam mê nên thường giao lưu với nhau, nhưng không có chuyện gì hết, là người xung quanh cố gán ghép chúng tôi với nhau ...”
“Nói thật, cô ấy chỉ coi như người tri kỷ chia sẻ sở thích thôi ... Căn bản không nhìn trúng tôi, cô ấy chê tôi nhiều lời, chê tôi keo kiệt, chê tôi là trẻ con nông thôn, quá thật thà khó có tương lai ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT