Từ lúc bắt đầu nảy sinh ý đồ với Lôi Hân Lôi, Soái Lãng đã cố ý né tránh Hàn lão đại. Sau đó lại thêm chuyện Bình Quả đâm sau lưng Trình Quải một phát, quan hệ bốn người không còn thân mật như xưa nữa. Có vài chuyện trong lòng mọi người đều biết, chẳng qua là không nói ra, ví như Lôi Hân Lôi tới khu phong cảnh nhiều lần, Điền Viên và Bình Quả không suy nghĩ méo mó xẹo xọ mới là lạ ...
Đường không xa, chẳng mấy chốc là tới, báo phòng bao một cái, phục vụ viên dẫn hai người đi, cửa vừa mở ra một cái Điền Viên đã hô to: “Lão đại, nhớ anh chết m ...”
Vừa hô một cái thì nhìn thấy lão đại ngồi đối diện với một nữ nhân, nụ cười cứng lại, rõ ràng đây là trường hợp rất nghiêm túc.
Soái Lãng cũng chết đứng ở cửa phòng bao, hai mắt thẫn thờ nhìn hai người trong phòng, phòng bao im phăng phắc, phục vụ viên khéo léo rời đi. Nữ nhân kia không phải ai khác chính là Lôi Hân Lôi, có điều đôi mắt đỏ hoe rõ ràng vừa mới khóc, gương mặt tiều tụy, trông vô cùng đáng thương.
Có câu, sợ cái gì thì cái đó tới, mặc cho Soái Lãng quỷ kế đa đoan thế nào đi nữa cũng không biết phải nói gì, chuyện sợ nhất lại xảy ra vào lúc không ngờ nhất, chuyện không muốn đối mặt nhất lại phải đối mặt sớm như thế, người không muốn gặp nhất lại gặp phải.
Soái Lãng né tránh ánh mắt Hàn Đồng Cảng, Lôi Hân Lôi né tránh ánh mắt của Soái Lãng, bầu không thiếu tự nhiên tới cùng cực.
Điên Viên từ bộ dạng trầm mặc của Lão đại, từ sự nghiêm túc lạnh lùng của Nhị ca, trong lòng thầm hô, hỏng mất rồi, không phải hai anh em cùng lên giường với một cô gái chứ, nếu đúng thế thì biết làm sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play