“Nghe này, gặp lãnh đạo của chúng tôi đừng có ăn nói linh tinh, còn có giám sát của tỉnh, chuyện này không qua loa được đâu ...” Trong sân nơi đặt tổ công tác phòng chống lừa đảo, Phương Hủy Đình xuống xe nhỏ giọng dặn dò, thấy Soái Lãng nhìn ngang ngó dọc, đá cho một phát: “Này, nói anh có nghe thấy không đấy?”
“Cô có thể đừng dùng giọng điệu nói chuyện với nghi phạm ấy không? Vậy tôi gặp lãnh đạo của cô không nói một lời, được chưa?” Soái Lãng trợn mắt lên.
“Anh cố ý chọc giận tôi đúng không?” Phương Hủy Đình tức giận.
“Cô cũng cố ý chọc giận tôi đúng không? Cô nói từ đừng nói linh tinh bao nhiêu lần rồi.”
“Đó là vì tôi muốn tốt cho anh thôi.”
“Thôi khỏi, dính vào cảnh sát các cô thì có gì hay ho à? Tôi mà không biết thông tin vụ án thì bây giờ đang bị cảnh sát các cô tra tấn bức cung rồi.” Soái Lãng chẳng cảm kích.
“Anh ...” Phương Hủy Đình thực ra thường ngày rất thục nữ, nhưng đối diện với Soái Lãng không thục nữ được, co chân đá luôn, ai ngờ Soái Lãng có đề phòng, kéo Tiểu Mộc ra chắn, thế là Tiểu Mộc trúng một cước vào cẳng chân la lên, làm cô rối rít xin lỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT