“Không phải phân cục coi trọng, mà là Phi Bằng coi trọng. Chuyện này hình cảnh can dự vào là việt vị rồi, anh nói phạm pháp phải bị chế tài, tôi tin. Nhưng các anh ngay cả điều tra lấy chứng cứ cũng chưa làm đã dùng hình cảnh từ trên tới ép tôi nhận tội, cũng là phạm pháp! Vừa rồi còn nói muốn tôi vào trại cải tạo lao động, đó không phải việc của các anh đâu.” Soái Lãng bình thản nhìn cả hai.
“Mày ...” Trợ lý đập bàn đứng lên.
“Khoan!” Lưu Thanh kéo hắn xuống, nhìn bộ dạng Soái Lãng, thay đổi rồi, rất tự đắc.
Hỏng, chẳng hỏi ra được gì lại bị người ta nhìn ra manh mối, nói ra hình sự tham gia vào vụ án trị an đồn công an chẳng những việt vị còn là phạm quy. Soái Lãng còn nói tới Phi Bằng, càng khiến Lưu Thanh tin chắc, đây không phải sự vụ trị an nghiêm trọng như cục trưởng Trần nói, mà là cạnh tranh thương nghiệp lan tới cả cảnh vụ rồi, cái trò bẩn thỉu trong đó thế nào, hắn không rõ, nhưng Soái Lãng chắc chắn không sạch sẽ, đối phương càng không tốt đẹp gì, Phi Bằng muốn thông qua phân cục chỉnh y.
Tên cứng đầu này không dễ chỉnh đâu, muốn chỉnh được y cũng tốn thời gian lắm, không nhanh như lãnh đạo muốn, cân nhắc được mất trong đó, Lưu Thanh chuyển giọng điệu: “Đúng là chúng tôi hơi việt vị, nhưng nói phạm pháp thì không đúng rồi, đả kích tội phạm là bổn phận của cảnh sát, tình huống nghiêm trọng, đồn công an cầu viện tới chúng tôi cũng là bình thường ... Cậu ép chúng tôi mở rộng điều tra hả, tốt, vậy theo lời cậu nói mà làm, tôi ở đây, chưa tới ba ngày sẽ tra hai năm rõ mười, không tin chuyện lớn như thế cậu che được trời, vượt được biển.”
Soái Lãng mắt vẫn đảo liên hồi, từ thái độ của hai tên hình cảnh này là muốn hạ mình thật nhanh đây, bề ngoài y bình thản nhưng trong lòng thật ra rất sợ hãi, y biết rất nhiều chuyện về cảnh sát, chính vì biết nên càng sợ … đừng nói hình cảnh, kỳ thực cả đám dân cảnh cũng không chọc vào được đâu, bọn chúng không tra ra vấn đề giở trò lưu manh ngày ngày triệu tập cho mình ức chết luôn cũng được ....
Hiện giờ vướng là vướng ở chỗ này, chuyện nằm ngoài dự liệu của Soái Lãng, nếu làm theo trình tự thông thường, điều tra, lấy chứng cứ, tra hỏi, ít ra phải tốn mười ngày nửa tháng, thế nào cũng tra ra vấn đề. Nhưng Phi Bằng nóng lòng giải quyết sự cố, nên chuyện thành kiến lập trên tra hỏi một nghi phạm, chẳng may mà không tra ra gì, cả Phi Bằng lẫn cảnh sát cưỡi hổ khó xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT