Thế là câu chuyện lại quay về khởi điểm, ba vị cảnh sát trị an bị Soái Lãng đối phó thế đấy, bất kể là dụ, lừa, mớm, đều bị Soái Lãng dẫn vòng quanh, về khởi điểm, tôi ngồi đây rồi, hỏi đi, tra đi.
Nhưng lãnh đạo muốn quyết chiến giải quyết nhanh gọn, điều này không phù hợp với chứng cứ và lời khai, đồn công an địa phương chẳng phối hợp, vì thế lấy được khẩu cung của Soái Lãng thành biện pháp duy nhất phá vỡ bế tắc. Nói trắng ra chẳng có gì to tát, đó là sử dụng thủ đoạn không vinh quang gì thôi.
Lưu Thanh càng nghe càng tin người trước mắt là phần tử xấu đã qua khảo nghiệm: “Tôi chuẩn bị bỏ điều tra chính diện về cậu, đừng nghĩ chúng tôi không có cách nào ... Tôi có thể bắt tay từ chủ quán ở hiện trường, tôi không tin liên minh các cậu vững như tường đồng vách sắt, chỉ cần có một người tâm trí không kiên định, tôi có thể bắt cậu hoặc người bên cạnh cậu, cậu thấy được không?”
Mí mắt Soái Lãng nhướng lên, Lưu Thanh cho rằng lời của mình đã có hiệu quả, tiếp tục tấn công.
“Thực ra tôi biết cậu không chỉ có một mình, còn có người khác, họ La, họ Hoàng, họ Trình, họ Ngưu, họ Bì ... Nếu cậu làm chuyện này, người đứng sau là cậu, người chấp hành hẳn là mấy vị kia? Có phải là mấy người đó xúi bẩy chủ quán, có phải họ xúi bẩy thôn dân gây chuyện, thậm chí thông báo cho phóng viên tới hiện trường cũng là họ giở trò chứ gì? ... Chỉ cần tôi đóng đinh được một người là lôi ra cả xâu thôi, cậu tin không? Thậm chí cuối cùng có người đổ hết tội cho cậu, tin không? Ha ha ha, tất cả chỉ cần thời gian mà thôi, có phải cậu xem phim quá nhiều, luôn nghĩ cảnh sát là bên ngu ngốc không?”
Gặp phải tên cớm lão luyện rồi, Soái Lãng giờ mới quan sát người đối diện, mặt dài, trán nhăn, tuổi chưa cao đã có dấu hiệu tuổi già, mắt nhìn vào một chỗ không hề chớp, là một người cố chấp lại tự tin. Soái Lãng biết, thủ pháp che trời vượt biển lừa được cảnh sát ở đồn công an, không qua mắt được loại kinh nghiệm thế này.
Không thấy có phản ứng gì, Lưu Thanh thầm nghĩ, công tác tiền kỳ xem ra cũng không phải vô ích, sắp tiếp cận giới hạn tâm lý của y rồi: “Tôi tin rằng cậu không muốn nhìn thấy hậu quả đó chứ, tuy cậu ẩn mình rất sâu, nhưng chuyện làm ăn ở đây hỏng rồi, bạn bè của cậu cũng bị bắt, đó là điều cậu muốn à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play