Câu hỏi này của Quan Nghiên Tuệ khó mà trả lời được, ít nhất không thể vài câu là có thể nói rõ ràng, huống hồ cũng chẳng cần, Soái Lãng cười cho qua: “Kiếm tiền mà, mùa hè bán đồ uống tốt, nên anh tới đây, thế là thành thế này.”
“Sao không kiếm một việc đàng hoàng? Dù sao anh cũng tốt nghiệp Đh Trung Châu, không tới phải đi bán sức lao động thế này chứ?” Quan Nghiên Tuệ nhỏ giọng mắng, đoán chừng trách y làm mất phong phạm sinh viên đại học.
Soái Lãng thản nhiên như không: “Anh thế này là khá đấy, sinh viên tốt nghiệp Bắc Đại còn đi bán thịt lợn, sinh viên Đh Quảng Châu quá nửa toàn là thạc sĩ giấy, Đh Trung Châu chúng ta vô số người thất nghiệp. Thời buổi này kiếm được tiền là tốt rồi, có người muốn làm chẳng làm được ấy chứ.
“Anh đúng là làm được đấy nhỉ, em đỏ mặt thay cho anh.” Quan Nghiên Tuệ khinh thường cùng không tán đồng luận điệu của y.
“Tự kiếm sống, kiếm tiền bằng sức lực bản thân, sao lại mất mặt? Về nhà hỏi cha em cùng đồng nghiệp của cha em ấy, thu của anh bốn năm mười mấy vạn tiền học phí, không thể dạy anh thành tài, có đỏ mặt không?” Soái Lãng cắn trả còn mạnh hơn.
Nói tới mồm mép thì Quan Nghiên Tuệ làm sao là đối thủ của Soái Lãng cho được, tự dưng cha mình bị lôi kéo vào, cô tức tới lệch mũi: “Ừ, giỏi lắm, không xấu hổ, đi nói với Tuyết Na đi, không phải anh theo đuổi Tuyết Na à? Cơ hội cho anh đó!...”
Tuyết Na cũng tới à, nghe thấy cái tên này Soái Lãng chột dạ, còn cho rằng Quan Nghiên Tuệ nói thế thôi, nhưng mà mắt y quá tinh rồi, ở một cái đài cao mười mấy mét, trong đám du khách đông đúc, có một cô gái đứng dựa vào lan can, vẫn búi tóc dày đen, đứng đó nhìn về phía này rất lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT