Thời gian cắm chốt theo dõi là buồn chán nhất, nhưng hôm nay thì chẳng buồn chán.
Soái Lãng ở phía trước ngoài người lên vô lăng, nghiêng đầu nhìn Phương Hủy Đình rảnh rỗi không có việc gì làm, dù bật điều hòa trong xe vẫn có chút ngột ngạt, khoảng cách gần như thế, hạt mồ hôi trên chóp mũi, hàng mi dài mà mảnh, còn có bầu ngực nhấp nhô, cúc áo cởi thấp lộ ra cả mảng da ngực trắng mịn, gần như thế, có thể vươn tay ra là chạm vào được.
Không biết là có phải tác dụng tâm lý không, Soái Lãng có cảm giác mùi hương hoa lan lởn vởn bên người, mỗi lần va chạm ánh mắt với Phương Hủy Đình, lại có chút xíu ám muội tựa có tựa không, càng không nắm bắt được càng dễ người ta ngứa ngáy.
Soái Lãng không phải là đồng chí tốt tuân theo lời răn thứ phi lễ chớ nhìn, thứ phi phễ chớ nói, nên chẳng biết xấu hổ nói: “Chị Phương, tôi phát hiện tôi rất thích chị đấy, đặc biệt là đôi mắt chị rất đẹp.”
Hự, đồng chí Tiểu Mộc ở phía trước nói cả tuổi nghề lẫn ái tình nghe mà suýt nội thương hộc máu, tên này đúng là vì chị Phương mà quay lại rồi, cơ mà có loại trắng trợn thế sao.
Phương Hủy Đình cười khúc khích, đó là lời khen thẳng thắn trực tiếp nhất mà cô từng nhận, háy mắt một cái tựa như đùa nghịch nói: “Cám ơn anh, nửa câu sau thì tôi nhận, nửa câu đầu trả lại anh.”
Soái Lãng ngày càng thấy cô gái này thú vị, đến từ chối người ta cũng khiêu khích như vậy, y tiếp ngay: “Thích một người có rất nhiều hình thức mà, đâu nhất định là tình cảm nam nữ. Tôi phát hiện ra chúng ta có rất nhiều tiếng nói chung, ví như tôi giống hai người, đều ghét ác như thù, nhiệt tình làm việc nghĩa, ngứa mắt nhất là những kẻ phạm tội phạm pháp. Hay ví như chị là cảnh sát, tôi là người thân cảnh sát ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play